Sở Tích Vi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy binh khí của Thẩm Vô Đoan.
Hai người đi vào cánh rừng tùng nhỏ sau hậu viện, đứng lại giữa một mảnh đất trống. Thẩm Vô Đoan trở tay vào trong ngực, lấy ra một đôi bao tay.
Cả vật thể lấp lánh, nhẹ như không có gì, từ ngón tay bao trùm đến cổ tay. Thẩm Vô Đoan đeo bao tay lên, đối Sở Tích Vi nói: “Rút đao.”
Bàn tay Sở Tích Vi đặt lên chuôi đao Đoạn Thủy. Ngay sau đó, Thẩm Vô Đoan chỉ cảm thấy hoa mắt, không thấy đao xuất ra mà cũng không nghe tiếng đao ngân, đao phong đã ập đến trước mặt, vô thanh vô tức.
Thẩm Vô Đoan dưới chân xoay chuyển, ngay tại khoảng khắc suýt xảy ra tai nạn, hết sức tránh được đao phong. Tay phải hắn vuốt nhẹ lên lưỡi đao, đao phong cùng bao tay ma xát nghe như tiếng kim loại mài trên đá. Cùng lúc đó, tay trái hắn thúc khuỷu tay, đánh thẳng đến dưới nách Sở Tích Vi.
Sở Tích Vi cũng không chút rối loạn, tay trái thừa dịp sấn tới bắt lấy khuỷu tay Thẩm Vô Đoan, đồng thời giơ chân đá vào đầu gối hắn. Thẩm Vô Đoan lại biến hóa thân pháp, hai người mắt thấy liền muốn giằng co thành một đoàn, rồi lại đồng thời buông tay.
Thẩm Vô Đoan tựa như u hồn, lúc bay ngược về phía sau đột nhiên vòng lại, trong phút chốc lại bức thẳng hướng đến Sở Tích Vi. Lần này hắn biến chưởng thành đao từ bên gáy Sở Tích Vi xẹt qua. Người sau mặc dù lui kịp thời, nhưng sau khi đứng lại vẫn cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586854/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.