Huyền Tố là bị một hạt hạch đào đập tỉnh.
Thời điểm Diệp Phù Sinh rời khỏi phòng, hắn tuy rằng đang đả tọa luyện khí, nhưng không phải là không hề phát hiện việc gì quanh mình, chỉ là xuất phát từ tôn trọng cũng không đi theo dõi. Không nghĩ tới qua mấy canh giờ, lại chờ được đáp lễ như vậy.
Hạch đào là từ khe cửa sổ bắn vào. Nhánh cây bên ngoài cũng đã dừng rung động, có thể thấy khinh công người nọ cao cường tựa hồ như làn gió vút qua. Nhìn thoáng qua Tạ Ly đã ngủ say, Huyền Tố nhặt hạt hạch đào lên đem bóp ra, bên trong giấu một mảnh giấy nhỏ: mang theo Đoan Hành trưởng lão, nhanh chóng đến Liễu Hà ngoài thành Nam, có manh mối của Vô Tướng tự.
Hắn không nhận ra chữ viết của người này, lại thấy trong hạch đào một mảnh lá cây.
Trong lòng xác định, Huyền Tố tựa như một bóng ma ẩn trong đêm tối lặng yên rời khỏi phòng, lướt qua hành lang không một tiếng động. Hắn cũng không gõ ra tiếng, chỉ ở trên khe cửa đẩy một cái, cửa phòng Đoan Hành đã bị mở ra.
Trở tay tiếp nhận một chưởng, Huyền Tố dựng thẳng đầu ngón tay bên môi “suỵt” một tiếng. Thấy Đoan Hành cau mày triệt chiêu, liền nhanh chóng đem tờ giấy cùng lá cây đều đưa tới.
“Cố làm ra vẻ huyền bí…” Đoan Hành nhẹ xùy một tiếng, lại vẫn mở tờ giấy đọc qua, đôi mày nhăn lại.
Huyền Tố khinh công không tệ, thân pháp Đoan Hành cũng tốt; hai người từ cửa sổ nhảy xuống, nương theo bóng cây chạy về hướng thành Nam.
Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586855/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.