*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cỡ một giờ trưa hôm đó, Từ Bạch và Tạ Bình Xuyên tạm biệt nhau ở cửa thang máy.
Từ Bạch cầm một túi kẹo dâu, nhìn Tạ Bình Xuyên bước vào thang máy. Trước khi bước vào, anh còn giơ tay lên sờ mặt Từ Bạch.
Quả nhiên như Tạ Bình Xuyên nghĩ từ trước, một cảm giác mềm mại trơn láng lan đến cả bàn tay.
Anh đã muốn làm vậy từ lâu, cho nên khi làm được, tâm trạng anh tốt hơn nhiều. Anh tha thứ cho việc sau khi tỏ tình với anh vào năm mười tám tuổi thì Từ Bạch lạnh nhạt với anh, không nhận điện thoại, cũng không trả lời email của anh.
Lúc này Từ Bạch thực sự có thể xem là đã phối hợp. Cô cứ đứng trước thang máy như thế, bị Tạ Bình Xuyên sờ mặt vài ba lần, rồi nghe thấy Tạ Bình Xuyên hỏi cô: "Tuần trước em mới về nước, bây giờ đang ở đâu?"
"Em thuê nhà gần công ty." Từ Bạch nói thật, "Em có tới IKEA mua đồ nội thất...."
Nói đến đây, cô bỗng nhớ đến gì đó, cố ý nhắc đến: "Em có nuôi một con mèo nữa, nó chưa được ba tháng tuổi, ngoan lắm, vô cùng đáng yêu."
Nói xong, cô đặt hai tay sau lưng, có chút kiêu ngạo: "Vì nó màu vàng nghệ, nên em đặt tên cho nó là Sủi Cảo Tôm."
Khi nhắc đến mèo, giọng nói Từ Bạch rất khác bình thường, có thể thấy được là cô thật sự rất thích.
Tạ Bình Xuyên suy tư một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-canh-giau-trong-hoi-uc/156217/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.