- Tránh ra!
Liễu Tàn Dương vung vẩy hai tay của mình, linh long phóng lên tận trời, khí thế bao phủ toàn thân Liễu Tàn Dương.
Trúc Cơ trung kỳ, Trúc Cơ hậu kỳ...
Kim Kiều phát hiện tu vi Liễu Tàn Dương đại tăng, nàng không dám khinh thường, cầm pháp bảo hình châm trong người ném ra ngoài.
Thần thức của Liễu Tàn Dương có cảm giác như bị kim đâm, ý thức suýt tán loạn, linh long biến mất, Kim Kiều thấy pháp bảo kim châm có tác dụng, lập tức bắn phi kiếm ra lấy thủ cấp kẻ địch.
Đạo hào quang này không thể tránh khỏi tốc độ phi kiếm quá nhanh, mà cảnh giới Liễu Tàn Dương quá thấp, cho dù tu vi của hắn tăng lên Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng khó tránh khỏi thế công của Kim Đan.
Đinh!
Phi kiếm chém lên cổ Liễu Tàn Dương lại phát ra âm thanh kim loại, huyết nhục đã bị xé rách, máu tươi chảy xuống, nhưng thanh phi kiếm lại khảm lên cổ Liễu Tàn Dương, Kim Kiều khiếp sợ khi nhìn thấy cảnh này.
Liễu Tàn Dương cười dữ tợn như người điên, hắn tiện tay giật phi kiếm chém vào cổ mình xuống, lập tức xóa ý thức của Kim Kiều trên phi kiếm.
Xương cốt trên người hắn không phải phàm cốt như các tu sĩ khác, mà là Sa tinh cốt, xương cốt của hắn có thể so sánh với pháp bảo.
Kim Kiều phát giác mình mất đi quyền điều khiển phi kiếm, điều này sao có thể? Một tu sĩ Trúc Cơ có thể ngăn một kích trí mạng của mình? Còn cưỡng đoạt phi kiếm?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-an-tien-ton/2085573/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.