Liễu Tàn Dương nghĩ đến các khả năng có thể tồn tại, nếu ý kiến giữa mình và bản tôn không hợp, vậy phải làm sao?
- Không phải như vậy, chuyện này không có khả năng xảy ra!
Liễu Tàn Dương tự an ủi bản thân mình.
Nhưng nếu bản tôn muốn thay đổi mình thì sao? Mặc kệ không quan tâm sinh tử?
Mình không phải tu sĩ Nguyên Anh đại thừa, cho dù có kinh nghiệm của bản tôn, nhưng mình không phải bản tôn, chính mình chỉ là tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ mà thôi.
Bản tôn có được tu vi Nguyên Anh đại thừa, nhưng mình không có!
Nếu mình chết không biết có hậu quả gì, bản tôn lại tạo ra một thân thể, đó có còn là mình hay không?
Không thể, không được dựa vào lực lượng bản tôn, tuy ta và bản tôn là một phân thành hai, nhưng ta là ta, bản tôn là bản tôn, hắn không cách nào điều khiển ta.
Liễu Tàn Dương loại bỏ các tạp niệm trong nội tâm, toàn tâm toàn ý luyện hóa phi kiếm trong tay.
Hắn đoạt phi kiếm từ Kim Kiều, phi kiếm của tu sĩ Kim Đan chỉ là râu ria với bản tôn, hắn đánh chết quá nhiều tu sĩ Kim Đan, cất chứa cực kỳ phong phú, nhưng thanh phi kiếm này có ý nghĩa phi phàm với hắn, bởi vì đây là phi kiếm duy nhất có thể thừa nhận uy lực kiếm kỹ Liệt Thiên.
Liễu Tàn Dương tế luyện phi kiếm, xây dựng lại trận pháp trên phi kiếm.
Trong một động phủ khác, Kim Kiều mở mắt ra!
- Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-an-tien-ton/2085574/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.