Cũng trong đêm đó, ánh mắt hắn nhìn nàng vô cùng tinh khiết, giống như một vũng nước trong có thể nhìn thấy đáy.
Bóng lưng hắn rời đi rất cao lớn, hắn dùng lạnh lùng che dấu nội tâm, hắn che dấu tịch mịch.
Hồng Liên ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo ý chí chiến đấu hừng hưc.
- Sư thúc! Chúng ta sẽ gặp nhau trong nội viện! Hồng Liên ta sẽ đứng trước mặt ngươi, lớn tiếng nói cho ngươi biết! Kiếp nầy không phải ngươi không gả đi!
Ban đầu đó là yêu đương thuần túy, là yêu đơn phương, cũng là yêu bền bỉ nhất, nóng bỏng nhất, loại yêu này có tên là thầm mến.
Hồng Liên đuổi theo bước chân Liễu Tàn Dương, ngoại viện tấn chức nội viện, cần phải giết ra trong thiên quân vạn mã, nhưng mà Hồng Liên không hề sợ hãi sẽ không lùi bước, bởi vì có người trong nội viện, tâm nàng đã theo hắn tiến vào nội viện.
Liễu Tàn Dương lại đi tới Truyền Tống Trận đi vào bảy mươi hai phong.
Cảnh vật chuyển đổi, bảy mươi hai phong trong Vô Lượng Môn xuất hiện trước mặt, cho dù đã rời đi một năm nhưng không có chút biến hóa nào.
Hắn rời khỏi nơi này đã một năm rồi.
Trong một năm qua, Liễu Tàn Dương sống rất khá, rất thoải mái, giảng bài là một chuyện nhẹ nhàng, tuy trong quá trình đó có vài huyên náo không thoải mái, giết một ít thằng quỷ không may, nhưng tổng kết lại một năm qua sống rất vui vẻ, có một việc làm hắn thỏa mãn nhất chính là mình đã trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-an-tien-ton/2085572/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.