Tuy rằng cửa hàng cách nhà không xa, hơn nữa Tần Vọng Phong lại thuê nhà ở lầu một, thế nhưng lúc về tới nhà, cậu vẫn mệt đến nỗi mồ hôi chảy đầm đìa. Ma nơ canh này tại sao lại nặng đến thế. Cậu thậm chí còn tưởng mình đang khiêng một xác chết ấy.
Đặt ma nơ canh trong phòng khách, Tần Vọng Phong cởi áo khoác tiến vào phòng tắm.
Dòng nước ấm cọ rửa khiến cậu như cởi hết tất cả mệt mỏi. Đúng là việc thoải mái nhất trong ngày chỉ có ngâm mình trong bồn tắm, còn thoải mái hơn cả đi ngủ nữa. Ít nhất thì đó là cảm nhận của Tần Vọng Phong.
Một mình trầm tĩnh, suy nghĩ dễ bị nhiễu loạn. Tần Vọng Phong thình lình nhớ tới câu chuyện mà mấy người hàng xóm tán dóc hai ngày trước, nói là căn phòng này trúng tà, ai sống ở chỗ này sẽ chết sớm. Khách trọ trước Tần Vọng Phong là hai người nam, trong đó có một người là cảnh sát. Không rõ tại sao, người cảnh sát này lại giết chết người còn lại, sau đó tự sát. Tử trạng của hai người cực kỳ thê thảm. Người cảnh sát trước khi chết lại ôm chặt người kia không buông, làm thế nào cũng không tách ra được, cuối cùng đành phải hoả táng luôn một thể. Nhưng mà trước sự kiện đó, có người nói nơi này cũng đã có nhiều tin đồn không tốt.
“A…”
Một tiếng thở dốc đột ngột vang lên sau tai Tần Vọng Phong, nghe giọng thì là một người đàn ông, khiến lông tơ cậu dựng đứng cả lên.
Hít một hơi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-103-so-45/1931195/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.