"Đây là cái gì?" Anh thò đầu, tò mò nghiên cứu thứ cô đặt trên bàn. Nếu dùng sắc, hương, vị để đánh giá một món ăn, thì chỉ cần nhìn thôi cũng đãcho món này được tám mươi điểm rồi. Màu sắc món ăn rất bắt mắt, có đỏ có vàng, mùi hương cũng rất thơm, chỉ còn duy nhất mùi vị là chưa kết luận được mà thôi.
"Cơm chiên trứng. Nhà anh chả giống nhà chút nào,trong tủ lạnh chỉ có trứng và cơm nguội, khó trách anh lại bị đau bụng.Tôi thấy còn mấy gói sốt cà chua của KFC, cho nên nấu món này. Ăn tạmmột chút đi, lần sau nếu có cơ hội tôi sẽ nấu cho anh món ngon hơn." Vừa mới dứt lời, Phồn Hoa đã hoàn toàn lĩnh hội cái gọi là "nói nhiều tấtsai", lập tức ngậm miệng lại.
Lần sau.... Tốt nhất không nên cólần sau. Vốn là chút tâm tư nhỏ không nên có này vừa rục rịch còn có thể giấu được, diệt được, nếu có thêm cơ hội ở chung, cô sợ sẽ có một ngàymình không thể khống chế nổi.
Thấy cô bỗng nhiên không lên tiếng, có chút chột dạ nhếch môi, cúi đầu, khóe môi Kiều Cẩm cong lên, nhạycảm bắt được trọng điểm trong câu nói hớ vừa rồi của cô. Mang theo suynghĩ muốn giở trò, anh cố ý phóng đại câu nói tầm thường vừa rồi: "Nóilời giữ lời, tôi sẽ bảo quản dạ dày thật tốt, chờ lần sau cô đến hầuhạ."
"Ha ha, nói sau đi." Cô gượng cười, nói một câu có lệ. Kéocái ghế phía đối diện anh ra, ngồi xuống, muốn dùng động tác ăn cơm đểgiải tỏa vẻ xấu hổ.
Sau khi thưởng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-ruc-ro/92550/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.