Tối hôm đó khi Vương Tranh bị Từ Văn Diệu đè xuống để tìm về chốn cũ,cậu hơi chống cự, nhưng lại làm cho mình nhũn cả người ra. Da thịt cậuvà Từ Văn Diệu áp chặt vào nhau, mùi mồ hôi và mùi nước hoa dành cho nam đắt tiền của anh, được nhiệt độ cơ thể đun nóng liền biến thành lànhương dụ dỗ khó mà từ chối được. Nó mang đến dục vọng sâu kín khiếnVương Tranh không còn sức chống cự, thả lỏng cơ thể, mặc cho Từ Văn Diệu muốn làm gì thì làm.
Dưới tác dụng của cồn và dục vọng đè nénlâu ngày, đêm nay hai người đều hết sức nhiệt tình và mãnh liệt. Kết quả sáng hôm sau, Vương Tranh vẫn còn chưa tỉnh táo mấy, người vừa động thì thắt lưng, eo và tứ chi đau khủng khiếp, các hành động điên cuồng vànóng bỏng tối hôm qua bất giác ùa về. Thân thể Vương Tranh vẫn còn lưulại cảm giác ân ái cuồng nhiệt tối qua, chỉ cần nhắm mắt lại liền hồitưởng cảm giác Từ Văn Diệu mạnh mẽ ra vào trong cậu, khám phá từng ngócngách, khiến cả người cậu mê man như trầm trong bể khoái cảm bất tận.Cảm giác vui thú đó trước đây cậu chưa bao giờ có được. Những kinhnghiệm ân ái trước đó chưa khi nào lại dữ dội và tận cùng như vậy. Chonên sáng nay, Vương Tranh có muốn cũng không thể nào đứng dậy nổi, toànthân như rã hết cả ra, mỗi đoạn xương cốt vừa đau vừa thỏa mãn.
Tên khốn khiếp đó! Vương Tranh vô lực nằm lại xuống giường, cố gắng nhớ lại từng chi tiết chuyện hồi hôm. Cậu mơ màng nhớ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi/2296658/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.