Hai ba ngày sau đó, Từ Văn Diệu đều ở nhà chăm sóc cho Vương Tranh, nếukhông phải chuyện trọng yếu sẽ không đến công ty. Anh vốn dĩ là ngườibận rộn nhưng vì Vương Tranh đã cắt giảm hết những xã giao không cầnthiết, công việc có thể giải quyết ở nhà đều đem về nhà làm. Chuyện cũng không cách nào hơn. Anh luôn bất an, nếu để Vương Tranh rời khỏi tầmmắt, anh liền cảm thấy không yên lòng.
Nhưng gần đây một dự ánquan trọng của công ty xảy ra vài sự cố, Từ Văn Diệu phải tự mình đảmđương, dùng thế lực gia đình mà bắt tay quan hệ với cơ quan tỉnh ủythành phố G. Bề này lo liệu cầm quân chống địch, cho người đi tìm hiểuthực hư công ty đối thủ, bề kia đích thân giám sát, đốc thúc tiến độ làm việc của nhân viên marketing. Một tuần, ngày nào cũng phải tham gia các buổi tiệc xã giao, ăn cơm hữu nghị, mỗi đêm phải mười hai giờ đêm mớivề đến nhà, sáng sớm hôm sau lại lật đật chạy tới công ty.
VươngTranh nguyên bản sống rất nội tại, không hỏi những việc mình không hiểu, cũng chẳng tò mò muốn biết Từ Văn Diệu tất bật làm gì ngoài đường.Chuyện này cố nhiên có một phần là tin tưởng, nhưng một phần lại mangtâm thế phòng bị. Như thể sớm đã tự hiểu lấy để không phải hỏi han điềugì khiến mình bị bẽ mặt. Từ Văn Diệu mới đầu bận tối mắt tối mũi nênkhông để ý gì, tới khi rảnh rỗi một chút mới phát hiện thấy Vương Tranhquá mức an phận thủ thường. Bây giờ, cậu đang sống cùng anh, không đảđộng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi/2296657/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.