Ngày cuối tháng Chạp, lúc nấu ăn ở nhà anh họ, Vương Tranh bất cẩn cắt trúng tay.
Con dao Song Lập Nhân mới mua bén quá mức, vết cắt mà sâu thêm tí nữa thìngón tay cậu liền đi tong. Máu chảy không ngừng, ướt hết tấm thớt gỗ.Chị Điền khiếp xanh mặt, nhờ thằng con trai hoảng hồn khóc ré lên mớikhiến chị giật mình kéo tay Vương Tranh giơ lên cao quá đầu, rồi chạy đi lấy băng gạc và ôxy già.
Vết thương quá sâu, không thể dùngcách bình thường cầm máu, chị chỉ đành băng tạm bàn tay Vương Tranh lại, tức tốc khoác áo vào cho đứa con nhỏ, tay ôm thằng bé nắm áo VươngTranh chạy tới bệnh viện.
Vương Tranh thì lại thấy vết thươngkhông sao, chỉ là bị dao thái rau cắt phải, không cần tới bệnh viện,nhưng lại chẳng thuyết phục được người chị dâu trước nay vẫn luôn nóimột là một hai là hai kia. Sau một buổi nghe chị cằn nhằn vết thương sâu thế nào, nghiêm trọng ra sao, cậu đành hết cách, cùng chị tới bệnhviện. Đến nơi thì được bác sĩ tận tình kéo đi tiêm vắc xin phòng uốn ván rồi lôi đi xử lý vết thương, cuối cùng lại uống thuốc hạ sốt mới gọi là hết chuyện.
Cậu ôm đứa cháu trai ngồi ngoài băng ghế chờ chịĐiền đi đóng viện phí. Bệnh viện là nơi mọi người vì đau ốm mới phải lui tới, nhìn lâu khó mà vui vẻ được.
Vương Tranh lại lơ ngơ nghĩ,nếu như còn ở nhà với cha mẹ, lúc nào các cụ cũng sẽ nhắc lại, năm hếtTết đến phải cẩn thận mọi bề, không được đến gần người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi/2296621/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.