Năm hết tết đến, Vương Tranh lại phải cắm mặt lau chùi trong bếp.
Cậu rất thích nấu ăn, suốt ngày quẩn quanh xó bếp nấu nướng, nhưng lại ghét chuyện chùi rửa, nên lâu ngày mảng tường bên cạnh bếp gas dính bết mộttầng mỡ dày xỉn màu.
Ngày qua ngày, lớp mỡ biến dạng nom chẳng khác gì da trâu lên mốc, cạy hoài không ra, xấu xí đến lợm người.
Lúc này, Vương Tranh mang bao tay cao su, mặc tạp dề, lấy bàn chải sắtnhúng vào nước nóng ngâm thuốc tẩy, cố gắng kỳ cọ màng mỡ bám cứng trêntường từng chút một.
Mọi sự cũng tại mấy năm trời lười không chịu làm.
Cậu vừa ra sức lau chùi vừa nghĩ, chắc cũng bốn hay năm năm rồi nhỉ? Ngàytrước mua ngôi nhà này đã qua tay rồi, cậu dọn đến, bức tường trong bếpđã hằn sẵn vết tích thời gian.
Bản thân cậu mỗi ngày ra vào nấu nướng lâu dần cũng quên mất trên mảng tường gạch men đó từng có họa tiết hoa lan tươi đẹp.
Từng đóa hoa màu hồng nhạt sắc lam dịu dàng bung nở, tinh khiết hệt giấcmộng thanh xuân, vô cùng tươi đẹp, rồi lại dễ dàng bị người phủ bụitháng năm, lãng quên đi.
Chủ trước của ngôi nhà này là hai mẹcon, người con đã đến tuổi thành gia lập thất nhưng người mẹ vẫn khôngan tâm, mặc bao vất vả, rời quê nhà lên phố lớn chăm nom. Khi đó, côngty thiết kế sơn trại của người con phải chuyển tới một thành phố khácbắt đầu lại cơ nghiệp, người mẹ chẳng nói nửa lời đã khăn gói theo sau,giúp con nấu nướng, giặt giũ, quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi/2296619/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.