Nam Nhược tiện tay mở video trên nhiệt sưu.
Tiếng nhạc cất lên.
Tấn Vị Vị đeo băng đô đứng giữa phòng tập thể hình, cậu mặc một bộ đồ thể thao màu lam rộng rãi, bên trên có in logo của Ninh Lạc.
Trong tay cầm một quả bóng rổ, ném về phía ống kính.
Đột nhiên cậu di chuyển, nhanh chóng rê bóng sang bên cạnh.
Ống kính xoay chuyển, bên trong thước phim xuất hiện một bé trai mặc bộ áo quần thể thao giống hệt cậu, cậu bé cũng cầm một quả bóng rổ, đương rê bóng một cách vụng về.
Hai thời đại, đều là chính mình, sóng vai nhau đứng trước ống kính.
Gương mặt của cả hai đều soái bức người, cùng nhau nhìn về phía ống kính.
“Bóng rổ là Địa cầu nằm trong tay tôi, Ninh Lạc là Vũ trụ của cuộc đời tôi. Vũ trụ của tôi, chính tôi nắm giữ.”
Ống kính lần nữa di chuyển, Nam Nhược đeo găng tay xuất hiện.
Cô mặc một bộ đồ thể thao bó sát người, trên quần có in logo của Ninh Lạc.
Lộ ra cánh tay đầy lực, mái tóc đen dài được buộc thành một cái đuôi ngựa cao cao, dăm ba sợi tóc rơi xuống bên khóe miệng.
Dưới ánh sáng, đường nét khuôn mặt cô trở nên rõ ràng, như thể được bậc thầy trác tuyệt tỉ mẩn điêu khắc, góc cạnh sắc nét.
Cô nhìn vào ống kính thực hiện một động tác quyền thuật, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt kiên cường.
Mà một bên khác của ống kính, cũng có một bé xuất hiện cùng cô.
Bé gái vận một bộ đồ thể thao ngày trước của Ninh Lạc, đứng trước bao cát nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747241/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.