🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kha Khả lái xe, vốn là muốn đưa Nam Nhược trở về nhà.

Tuy nhiên Nam Nhược không muốn trở về nhà của Thẩm Ý Đông. Nhưng căn nhà trọ khi trước cô thuê đã bị Thẩm Ý Đông xử lí xong rồi.

Trong lúc nhất thời cô vậy mà không biết mình có thể đi đâu.

Xe vẫn chạy về phía trước. Không biết như thế nào, lại chạy đến lân cận Thiệu Đại(*).

(*) Chỗ này chính là trường Đại học Thiệu Thành. Cũng giống như cách gọi Bắc Đại thôi.

Nam Nhược kêu dừng, nói với Kha Kha đang lái xe ở phía trước, “Chị đi dạo một chút, em về trước đi.”

Kha Khả lo lắng xoay người lại, “Nam tỷ, chị có thể không?”

Từ sau khi về nước Nam Nhược hiếm khi một mình đi ra ngoài, cô không quen thuộc đường xá ở Thiệu Thành cho lắm. Hơn nữa, bây giờ tâm trạng của cô không được tốt nên càng khiến người ta lo lắng thêm.

Nam Nhược nhìn cô ấy mỉm cười, “Có nói thế nào chị cũng là người lớn rồi, còn có thể đi lạc hay sao?”

“Chị muốn đi đâu hay là chị muốn làm cái gì, em có thể đi cùng với chị, nhé?”

Nam Nhược lắc đầu, “Tiểu Khả, chị muốn ở mình.”

Cuối cùng Kha Khả không thể nói lại cô, chỉ có thể thả cô ở trước cửa Thiệu Đại. Dõi mắt nhìn theo mãi cho đến khi thấy cô đã đi vào trong sân trường, mới lái xe tới bãi đậu.

Vẫn cảm thấy không yên tâm, bèn gọi điện thoại cho Ngô Già.

Thiệu Đại này, không hề xa lạ gì với Nam Nhược.

Nam Thượng Thiện là giáo sư dạy máy tính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747238/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phôi Sủng
Chương 39: Anh thật sự hận không thể đấm mình một phát chết luôn cho rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.