Trên đường trở về.
Chiếc Mercedes đen chạy băng băng trên con phố tấp nập người, đèn đường bên cạnh chiếu ra màu sắc ảm đạm.
Xuyên qua cửa xe, tranh tối tranh sáng đổ trên mặt cô.
Lái xe trên đường phố người xe qua lại như cửi này, Thẩm Ý Đông rất quan tâm tình huống trên đường. Dù sao bây giờ còn có một mẹ bầu trên xe, anh không dám có bất kì sai lầm nào.
Đột nhiên, Nam Nhược ngồi thẳng dậy, quay đầu lại nhìn ra phía sau.
Thẩm Ý Đông cầm vô lăng, nghi ngờ hỏi: “Làm sao thế?”
Nam Nhược quay người lại, hơi lơ đễnh, “Không có gì.”
Không biết tự khi nào, xe đã đi đến bên ngoài Thiệu Đại.
Lúc cô vừa nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài liền thấy Nam Thượng Thiện mặc áo sơ mi trắng, bước lên xe đạp, đi ngang qua cửa xe bọn họ.
Xe đã đỗ an toàn ở bãi đậu xe ở dưới lầu, Thẩm Ý Đông mới kéo tay cô, “Vừa rồi em hơi mất tập trung, làm sao vậy?”
Nam Nhược thở dài, “Em vừa nhìn thấy Nam Thượng Thiện.”
“Hả?” Hiển nhiên Thẩm Ý Đông nhớ cái tên này.
“Lúc đi ngang qua Thiệu Đại, em nhìn thấy ông ấy đoán chừng vừa mới tan học đi, đạp xe đạp đi rồi.”
Đối với chuyện này, thật ra Thẩm Ý Đông không thực sự hiểu ý của Nam Nhược cho lắm.
Anh ngập ngừng hỏi: “Nếu em nhớ ông ấy, hôm nào anh đưa em về gặp bố một chút.”
Nam Nhược lắc đầu, “Em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lí dể gặp ông ấy.”
“Vậy chúng ta liền không gặp nữa.”
Trong xe chưa mở đèn, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747237/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.