7.
Sau khi chân tôi lành lại, tôi bắt đầu làm việc ở thư phòng.
Vốn dĩ tôi học thiết kế, nhưng Giang Chấp cần người có thể tin tưởng nên tôi đã đến công ty của anh ta để giúp đỡ.
Sau khi Phó Yến Từ biết được, anh ấy đã nhường một nửa phòng làm việc của mình cho tôi.
Tôi bận và anh ấy còn bận hơn.
Anh ấy tăng ca và tôi viết kế hoạch.
Bận rộn đến mười hai giờ đêm, anh ngước mắt lên hỏi tôi: “Thứ Tư tuần sau em có rảnh không?”
Tôi giở lịch trình ra: “Buổi sáng em đi xem studio với bên môi giới, 12 giờ trưa mới xong, chiều thì không có việc gì.”
“Được, thế buổi chiều về nhà với anh nhé? Mừng thọ của ông nội, ăn một bữa cơm với ông.”
Tôi trở nên tỉnh táo ngay: “Được.”
“Hai giờ chiều thứ tư tuần sau anh qua đón em.”
Phó Yến Từ nói ông cụ không có sở thích gì đặc biệt, ông chỉ thích uống trà và trồng hoa.
Tôi đặc biệt nhờ người mua bình trà của nghệ nhân làm, tốn gần 5 vạn.
Sau khi xem nhà và ký hợp đồng vào buổi trưa, đồng nghiệp cũ Tiểu Hứa gọi điện cho tôi và nói rằng cô ấy đã thu dọn đồ đạc của tôi và hỏi hôm nay tôi có rảnh đến lấy không, vừa hay hôm nay cô ấy được nghỉ một ngày.
Vẫn còn sớm nên tôi bắt taxi đến nhà cô ấy.
Tiểu Hứa phải ra ngoài, tiện đường chở tôi luôn.
Tôi kéo ghế phụ ra và ngồi vào, mới nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tinh/3315445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.