Cô cầm lấy hộp trà Phổ Nhĩ rồi đưa cho người làm đi pha. Loại trà thượng hạng này quả đáng với giá tiền của nó. Mùi vị thơm ngon lại vô cùng có lợi cho sức khoẻ.
Lục Vy cầm một tách trà đi lên phòng rồi từ từ thưởng thức. Từ trên ban công phòng cô nhìn xuống có thể quan sát được một góc thành phố thơ mộng. Cô từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận tiếng lá xào xạc trong gió cùng một chút hương hoa êm đềm chạy qua. Bất giác cô đưa tay lên nhìn vào ngón áp út. Chiếc nhẫn anh tặng cô ngày cưới vẫn còn đó như thể hiện rằng anh vẫn mãi luôn ở bên cô.
Lục Vy đung đưa chân rồi ngân nga một giai điệu bài hát quen thuộc. Cô rất thích âm nhạc cũng rất thích ca hát nên dường như những lúc rảnh cô đều ngồi một mình rồi ngân nga giai điệu mà mình thích.
Thời gian không đợi ai cả, chớp mắt vậy mà đã khuya. Sau khi dùng bữa tối cô lên phòng rồi đợi người ba mẹ cùng anh chị đi ngủ. Đồng hồ điểm đúng mười hai giờ đêm, cô thay quần áo rồi nhẹ nhàng mở cửa đi ra.
- Em đi đâu vậy ?
Tim cô như nhảy ra ngoài, Lục Vy đứng hình không dám quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói vừa rồi. Thạch Huệ bán tính bán nghi nhìn bộ đồ đen cô đang mặc cùng một chiếc túi xách lớn. Chị nhíu mày đi đến bên cạnh cô rồi đập nhẹ vào vai cô.
- Đã mười hai giờ khuya rồi em còn muốn đi đâu ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933690/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.