Tôi phát hiện, bi kịch luôn trút xuống một cách bất thìnhlình.
Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Một trong tam đại danh bổ đứng đầu thiên hạ, tự nhiên lại ngồingay trước mắt, vẻ mặt nghiêm túc nói là muốn bắt tôi.
Vân đen của tôi rốt cuộc nhiều đến mức nào mới có thể đụng tớimấy chuyện chẳng hay ho này vậy? Không phải là thần Đen Đủi lúc nào cũng phảibám riết lấy tôi đấy chứ?
Thực tình lúc này tôi vẫn cảm thấy mình có chút may mắn khibị điểm huyệt, bởi vì nếu không như vậy, tôi cũng không biết bản thân mình sẽ lộra bộ dạng ngốc nghếch đến thế nào nữa.
“Hiện tại, nếu cô hứa với ta không gào thét, không làm loạn,ta sẽ lập tức giải huyệt đạo cho cô”, nam nhân trước mặt từ tốn nói với tôi.
Tôi lại liếc xéo hắn.
Hoàng Phổ Hiểu Minh, người đúng là thần bổ thật sao? Hay chỉlà thằng ngốc?
Hoàng Phổ Hiểu Minh cau mày, mắm môi nói: “Chuyện này đúnglà không dễ, cô không đồng ý, ta không thể giải huyệt đạo được”.
…
Tôi trợn trừng mắt, lòng thầm khinh bỉ hắn.
Xin hỏi, ngươi điểm huyệt đạo khiến ta không thể cử động,không thể nói năng, ngươi bảo ta làm cách nào để trả lời câu hỏi của ngươi đây.
Hoàng Phổ Hiểu Minh trông thấy ánh mắt khinh bỉ của tôi, thìcuối cùng cũng tỉnh ngộ, gượng gạo nói: “Xin lỗi, ta quên mất là cô không thểnói. Thế này đi, nếu cô đồng ý chỉ cần chớp chớp mắt là được”.
Nghe thấy thế, tôi liền ngoan ngoãn chớp chớp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873408/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.