Lúc bốn huynh đệ Âu Dương xông vào phòng thì tôi vẫn đang phẫnuất gặm chân gà. Mấy người bọn họ vừa trông thấy bộ dạng của tôi, ban đầu còn sữngsờ, sau đó thì cùng nhau lao đến.
Tôi tức muốn thổ huyết, rõ ràng là đồ ăn tiểu gia tôi gọi,các người làm gì dám tranh nhau ăn thế chứ.
“Các huynh muốn chết hả!”
“Nha đầu thúi, nàng cũng vô lương tâm lắm. Chúng ta nhọccông tìm kiếm nàng một ngày một đêm, không ăn không uống, giờ nàng lại còn ý kiếnnữa hả”, Âu Dương Thiếu Nhân vừa ăn vừa nói.
“Đúng, đúng thế, chúng ta đều đói sắp chết đây.”
“Nấm hương, ngon lắm.”
“A, a, tôi muốn ăn đùi gà.”
Ăn! Ăn! Ăn chết các huynh!
Tôi mặt mày hằm hằm dùng chiếc chân gà đang cầm trong tay nệnlên đầu Âu Dương Thiếu Nhiên. Âu Dương Thiếu Nhiên sụt sịt òa khóc, vung tay giằnglấy miếng nấm hương trong miệng Âu Dương Huyền. Âu Dương Huyền bị bất ngờ liềnphun toàn bộ những thứ trong miệng lên người Âu Dương Y. Âu Dương Y lại hoànhtráng cầm chiếc bánh trong tay ném thẳng vào mặt Âu Dương Thiếu Nhân.
Còn tôi, lại bị Âu Dương Thiếu Nhân hoa lệ ụp đĩa rau cải trắnglên đầu.
Cho nên mới nói, tôi ghét nhất mấy trò nghịch thái quá vô bổnhư thế.
Nhưng, có thể khẳng định một điều rằng, họ, nhất định rấtquan tâm đến tôi. Cho nên, cảm ơn!
Tôi là người có trí nhớ không tốt lắm. Những chuyện liênquan đến ma quân, chỉ cần tới sáng hôm sau đã quên sạch.
Để lại ấn tượng sâu sắc nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873347/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.