[1] Lầu xanh là nơi chứa các mỹ nữ, thanh phong quán là nơichứa các mỹ nam.
Nếu cho tôi chọn lại lần nữa, có lẽ tôi sẽ nhất quyết ở lạiphủ Tả Thân vương.
Đối với tôi, tình yêu chân thành và tự do là hai thứ vô cùngđáng quý. Nhưng nếu không có cái mạng nhỏ bé này, tôi cũng chẳng thể cảm nhậnnhững thứ đó nữa.
Ngẫm lại bổn nấm hương tôi mới mười bảy tuổi, năm đó cũng làmột trong thập đại mỹ nhân của trường. Tuy thỉnh thoảng có gặp vài chuyện đen đủinhưng vẫn luôn rất tự tin. Tôi tha thiết yêu tự do, nhưng tha thiết hơn cả lạichính là cái mạng tép riu này.
Cái gì, cái gì! Các người dám nói tôi là con ma gan nhỏ hả.
Tiểu gia tôi thông báo cho biết, điểm dũng cảm nhất của tôiđây chính là dám thừa nhận bản thân mình là con ma gan nhỏ đấy.
Tôi còn câu này nữa: Tiểu gia tôi có thể không cần gì nhưngkhông thể không cần cái mạng này.
Huống hồ lúc nào bên cạnh bạn cũng có một kẻ mà dù hắn cườihay khóc thì trên mặt cũng luôn in dấu một quầng đen, võ công thì cao cườngnhưng lại là kẻ vô nhân tính, lúc nào cũng có thể biến thành một tên nam nhân mặtmày tuấn tú mà bụng dạ hiểm ác, biến thái xuyên lục địa, sẵn sàng cướp đi cái mạngnhỏ bé này của bạn. Cái mạng này của bạn, bạn thấy có nên giữ hay không.
“Ta quyết định rồi”, đúng lúc mọi nỗi tức giận trong tôi đềuđang vỡ vụn trong lòng, Mặc Nguyệt đột nhiên nhìn thẳng vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873348/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.