“Huynh, huynh đến chỗ kia ngồi đi. Đúng, đúng, chính là nhưthế! Các huynh hãy tạo dáng giống như cây nấm hương. Khi nào tôi nói bắt đầuthì bắt đầu lắc hông nhé. Sau đó tôi hát một câu thì các huynh hát theo mộtcâu”, lúc này, tôi đang ở sơn trại.
Huynh đài sẽ hỏi tôi đang làm gì đúng không?
Ha ha! Huynh đài đã thành tâm thành ý hỏi như vậy, thế thìtôi cũng đại pháp từ bi mà nói cho huynh đài biết.
Tôi đang dạy hát cho mấy sơn tặc đấy.
“Ta chỉ là một cây nấm hương xinh đẹp…”
“…”
“…”
Tôi trừng mắt, mấy người này cứ nhìn tôi chằm chằm làm gì chứ?Thực ra tôi đang nâng cao trình độ ca hát cho các người đấy.
“Nhìn gì mà nhìn, hát đi!”, tôi ngồi xuống tràng kỷ, vắtchéo chân hiên ngang, khoe khoang tất cả khí thế oai hùng của mình, hét lên vớihọ.
“Ta, ta là…, là một cây nấm hương…”, đám thổ phỉ cuối cùngcũng bắt đầu cất lời lấy lệ.
“Lắc lư người đi, đừng quên đấy, lắc lư, lắc lư”, tôi tiếp tụcnhẫn nại chỉ huy dàn nhạc.
La la la
La la la
Ta yêu thế gian này.
Ta yêu thế gian này.
Ta muốn cả thế gian này biến thành thế giới nấm hương, la lala.
Ta muốn cả thế gian này biến thành thế giới nấm hương, la lala.
Trong âm thanh du dương huyền diệu của “Bài ca nấm hương”,tiểu soái trại chủ vội vội vàng vàng chạy đến.
“Tiểu Tình, chuyện gì thế này?”, Giang Tả nghi hoặc hỏi tôi.
Hừ, hừ! “Đại anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873331/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.