“Đứng yên ở đó, không được động đậy, cấm được cựa quậy đấy”,Âu Dương Thiếu Nhân nghiêng đầu gian xảo. Trên khóe miệng hoàn toàn không thấybóng dáng nụ cười quyến rũ mê hồn như khi đứng trước mặt Thượng Quan Tình. Dườngnhư chàng ta đã biến thành con người khác.
Giang Thần bị dọa cho sợ tái mặt, đứng yên tại chỗ không dámcử động, ngay đến hơi thở cũng phải cẩn thận dè dặt.
Cậu ta hoàn toàn có thể hiểu được lý do. Đúng vậy! ThượngQuan Tình bị bắt cóc rồi, bốn huynh đệ nhà Âu Dương trước đây từng cùng cô ấy sớmtối bên nhau nên nhất định ai nấy đều lo lắng bồn chồn không biết cô ấy đã điđâu. Nhưng thực ra bản thân Giang Thần cũng chẳng có cách nào, không phải cậuta không muốn cứu Thượng Quan Tình, nhưng đúng là không thể cứu được. Cũngkhông phải bản thân cậu ta nhu nhược yếu đuối muốn bỏ trốn một mình. Chỉ vì… nếucậu ta bị bắt thì ai sẽ về báo tin đây!
“Chết tiệt! Cô ngốc này không có óc hay sao, lại lao đầu vàochỗ đó, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì làm thế nào? Mặc kệ, cho chết luôn đi!”,Âu Dương Huyền tức giận nói, trên khuôn mặt băng lạnh kia như hằn lên vết tíchcủa sự đổ nát.
“Không được, đệ quá kích động rồi đấy”, lúc này Âu Dương Ythể hiện sự bình tĩnh sáng suốt, dịu giọng nói.
“Hu hu, Tiểu Tình đáng yêu như thế, xinh đẹp như thế, nếu bịbắt làm trại chủ phu nhân thì phải làm sao?”, Âu Dương Thiếu Nhiên bất ngờ chọnđúng lúc nói ra vấn đề mà bốn huynh đệ đang lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873330/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.