Màn đêm buông xuống. Nhìn trời đêm trăng sáng vằng vặc, tôiđã ngà ngà say.
“Trời đêm đẹp quá!”
“Giang Thần, cậu nói xem đêm nay sao lại đẹp thế chứ?”, tôihỏi ngốc nghếch.
Giang Thần vẫn nốc rượu, chắc cậu ta đang hậm hực nghĩ tạisao mình uống thế rồi mà còn chưa say.
“Không uống nữa, không uống nữa. Tiểu Tình, cô vừa nói gì thế?”,cuối cùng Giang Thần cũng giành thời gian đoái hoài đến tôi.
“À, tôi nói trời đêm nay rất đẹp”, tôi buồn rầu nói. Tên tiểutử này không nghe thấy mình nói thật hả?
“Ừm… là vì đêm nay có mưa sao băng đấy”, Giang Thần nói vẻđương nhiên.
Đang lúc nhàn rỗi, bên cạnh lại có một thiếu niên thiên tài,đúng là còn gì bằng. Lại còn thảnh thơi ngắm sao trời nữa chứ!
“Vậy chúng ta đi ngắm mưa sao băng thôi!”, nghĩ như thế, tôiliền hào hứng nói. Tuyệt thật! Thời cổ đại mà ngắm mưa sao băng, thì còn thúvui nào hơn thế nữa?
A, ha ha! Ngồi đây mà rung động vì trời sao kia thì chẳng bằnghành động luôn cho rồi, nói xong tôi liền kéo tay Giang Thần chạy đi tìm mộtnơi rộng rãi thoáng đãng để ngồi ngắm sao.
“Tiểu Tình, quanh đây có sơn tặc không vậy, chúng ta đi rangoài thế này có vấn đề gì không?”, Giang Thần lo lắng hỏi.
“Không sao đâu, chúng ta không có tiền. Sơn tặc bắt chúng talàm gì chứ”.
Ui da, có phải do gió to quá không, tại sao lại đau đầu thếnày, lẽ nào do tác dụng của rượu?
Tôi cố mở to mắt, luồng sáng cách đó không xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873329/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.