Trong lò sưởi, thanh gỗ cháy phừng lên một tiếng, mấy đốm lửa nhỏ lan ra, khơi lên một trận khói nhẹ. Bên cạnh lò sưởi, San Nương ngơ ngác nhìn Viên Trường Khanh. Viên Trường Khanh đứng bên cái giá không biết có tác dụng gì kia, cũng cúi đầu yên lặng chăm chú nhìn nàng.
Sau một lúc lâu.
“Ngươi……”
“Ngươi……”
Hai người đồng thời mở miệng.
San Nương quả quyết vung tay lên, đoạt trước Viên Trường Khanh nói: “Ngươi lặp lại lần nữa!”
không biết vì cái gì, cánh tay vung lên của nàng dường như tản bớt khẩn trương mà Viên Trường Khanh giấu diếm trong lòng. hắn thoáng hít vào một hơi, vòng qua cái giá, đi qua quỳ một gối bên cạnh nàng, lại lấy một bàn tay đặt lên đầu gối, bình tĩnh nhìn vào mắt nàng nói: “Ta biết ngươi không muốn gả cho ta, đây chỉ là……”
hắn chưa nói xong, San Nương lại tâm phiền ý loạn mà vung tay lên, chỉ vào cái chân gãy của nàng mà nói: “Chỉ bởi vì chuyện này?! Ý của ngươi là nói, chỉ bởi vì ngươi chạm qua chân ta, ta liền phải gả cho ngươi?! Chuyện này cũng quá vớ vẩn rồi! không phải chính ngươi cũng nói ngộ biến tòng quyền, là do hoàn cảnh cấp bách sao ……”
“không phải vì chuyện này.” không đợi nàng oán giận xong, Viên Trường Khanh cũng chặn trước lời nàng lắc lắc đầu. Dừng một chút, lại bổ sung nói, “không chỉ là vì chuyện này.”
San Nương nhíu mày nhìn về phía hắn.
Viên Trường Khanh thở dài, “Nếu chỉ vì nguyên nhân này, chỉ cần ngươi không nói ta không nói thì không ai biết chuyện rồi. Nhưng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177500/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.