San Nương hoài nghi nhìn hắn, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, “Ta không tin ngươi! Kế hoạch của ngươi rõ ràng là có lợi cho ngươi.”
Bỗng dưng, trong ngực Viên Trường Khanh dâng lên một trận buồn bực. hắn không thể tưởng tượng được, lời nàng nói lại như dao đâm vào lòng hắn, một dao thấy máu —— tuy rằng nàng nói không sai chút nào. Đuôi mắt hắn hơi hơi nheo lại, đột nhiên thẳng sống lưng, lãnh đạm nói: “Tất nhiên rồi. Đó gọi là không có lợi thì không dậy sớm. Đối với ta không có gì tốt thì sao ta phải giúp ngươi?” Lại nói, “Đối với ngươi không lợi, ngươi khẳng định cũng sẽ không làm.”
San Nương ôm đầu gối, sâu kín thở dài, thừa nhận nói: “Cũng phải.”
Trong lòng Viên Trường Khanh lại im lặng rỉ máu.
Trầm mặc trong chốc lát, hắn nhìn nàng nói: “Thế nào? Cuối cùng thì ngươi có muốn suy nghĩ lại không?”
San Nương cắn môi, một bên trầm tư, một bên như là theo bản năng mà vỗ về hoa văn trên vỏ kiếm đang nẹp chân nàng.
Viên Trường Khanh ngồi xếp bằng bên cạnh nàng, yên lặng chăm chú nhìn khuôn mặt nàng, dần dần, nhìn đến ngẩn người. Thế nên lúc San Nương một lần nữa lên tiếng, hắn liền giật mình.
“Chính là nói, chúng ta trước tiên đính thân giả……”
“Đính thân thật.” Viên Trường Khanh nói, “Chỉ là ngươi có thể tuỳ ý huỷ bỏ hôn ước……” hắn ngừng lại nghĩ, rồi bỏ thêm điều kiện, “Ít nhất một năm sau.”
San Nương trừng hắn một cái, “Thế thì khác gì đính thân giả!”
Viên Trường Khanh há mồm muốn phản bác, San Nương lại trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-toai/1177501/chuong-84-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.