– Cô làm y tá kiêm luôn việc chăm sóc chồng người khác đúng không?
Chu Di Linh đứng hình trong giây lát không biết phản ứng ra sao trước những lời Lương Tú Trân nói. Hai tay cô ta đan vào nhau, cúi gập đầu như thể bản thân là kẻ tội đồ. Bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn về phía ba người khiến Chu Di Linh càng thêm xấu hổ. Khuôn mặt cô ta đỏ bừng nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh khi nói chuyện với Lương Tú Trân.
– Cô thực sự đã hiểu nhầm chúng tôi rồi đấy. Tôi và Chu tổng là…
Chu Di Linh định thanh minh lại bị Chu Đức Tấn cắt lời.
– Lương Tú Trân! Em quá đáng lắm rồi đấy. Mau về phòng cho tôi.
Lương Tú Trân tròn xoe mắt ngạc nhiên không dám tin vào những điều mình đang thấy. Chu Đức Tấn nhìn cô với ánh mắt đầy tức giận, lớn tiếng quát tháo cô ngay trước mặt rất nhiều người. Lương Tú Trân nghẹn ngào, cổ họng như có vật chắn ngang khó khăn lắm mới nói ra thanh lời.
– Anh lớn tiếng với em để bảo vệ cô ta?
– Tôi không bảo vệ ai hết. Em về phòng đi, tôi sẽ nói chuyện với em sau.
Dứt lời, Chu Đức Tấn ra hiệu cho Chu Di Linh rời đi cùng hắn để mặc Lương Tú Trân một mình ngoài dãy hành lang. Nhìn bóng hai người họ khuất dần, Lương Tú Trân nắm chặt tay lại. Nước mắt vô thức lăn dài trên gò má, lòng nghẹn ngào đau đớn. Chu Đức Tấn bỏ đi cùng cô ta vậy mà hắn luôn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-tan-vo/2553584/chuong-22.html