– Khi nào cô ấy mang thai sẽ tính tiếp!
Người đứng đối diện Chu Đức Tấn không nói thêm lời nào chỉ gật đầu rồi quay người rời đi. Chu Đức Tấn ở lại suy nghĩ vài chuyện, bản thân hắn cũng đang mắc kẹt trong chính vấn đề của mình. Giải pháp hiện tại cũng chỉ là giải pháp tạm thời thôi.
Rời khỏi góc khuất trên dãy hành lang, Chu Đức Tấn xuống căng tin bệnh viện mua một ít đồ cho Lương Tú Trân. Chiếc bóng to lớn của hắn in hằn lên vách tường trắng. Vừa đi được một đoạn ngắn, Chu Đức Tấn đột ngột dừng lại bởi người trước mặt. Hắn sững sờ, đứng hình trong giây lát. Ánh mắt chứa đựng cả sự ngạc nhiên và sợ hãi.
Người phụ nữ đối diện nhìn Chu Đức Tấn mỉm cười.
– Gặp mẹ mà sao trông con hốt hoảng thế?
– Dạ, không. Con chỉ hơi bất ngờ thôi.
Tưởng Vân lặng lẽ quan sát con trai mình. Bà ta không nghĩ đến vẻ mặt hoang mang này của Chu Đức Tấn khi gặp bà. Chẳng lẽ gương mặt bà khiến người khác kinh hoàng đến thế?
Chu Đức Tấn chỉ biết gượng cười, hỏi vài câu lấy lệ.
– Mẹ đến bệnh viện làm gì?
– À, mẹ đến lấy một ít thuốc. Dạo này chân mẹ đau quá, cứ mỗi lần di chuyển lại khó khăn.
– Sao mẹ không bảo con đưa mẹ đến?
– Mẹ tưởng con bận chăm sóc người khác.
Chu Đức Tấn chột dạ, sắc mặt liền thay đổi. Miệng lưỡi cũng vì thế mà cứng đơ không nói được lời nào. Hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-tan-vo/2553582/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.