Kể từ lúc Arthur cầu hôn Belie đến giờ thì cô vẫn chưa gặp lại anh bởi rất nhiều những lí do khá ngớ ngẩn như là anh quá bận để chuẩn bị cho lễ cưới của hai người, phong tục cô dâu và chú rễ không nên gặp nhau trước lễ cưới, và đặc biệt nhất cô không muốn anh thấy mình cho đến ngày cưới vì một suy nghĩ hết sức ngớ ngẩn của cô rằng cô muốn lễ cưới của cô sẽ trở nên thiêng liêng, kiểu như, sau một tuần anh không gặp cô, anh sẽ trở nên nhớ cô, và điều đó sẽ khiến anh vui hơn khi thấy cô xuất hiện trong chiếc váy trắng cô dâu, hoặc ít nhất đó là thói suy diễn vớ vẩn của phụ nữ. Nhưng tóm lại là Belie đã dọn ra xa cung điện riêng của Arthur và ở cách anh tận bốn ki lô mét, trong lần cuối cùng gặp nhau, cô đã rất cứng giọng tuyên bố cô sẽ không gặp anh cho đến ngày cưới. Đến cả những chuyện anh muốn bàn với cô đều thông qua lão người hầu và lão Levi. Lại nói thêm một chút thì Belie nói cô muốn có một người đại diện dắt tay mình vào lễ đường, thế là Arthur đã đi lật tung cả đại dương lên để tìm cho ra Leviathan để lão trở thành cha đỡ đầu của cô trong dịp này.
Một tuần lễ kia có lẽ là quãng thời gian dài nhất trong cuộc đời của Belie, trừ những lúc bận rộn với mớ áo váy tóc tai và viết thiệp mời khách khứa ra thì cô rất chật vật vì nhớ Arthur, cô nhớ anh đến chết đi được, vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-mot-vai-phan-dien/1327092/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.