Người ta nói những năm đầu của hôn nhân luôn là giai đoạn hạnh phúc nhất, trước giờ Belie vốn không tin những gì người ta nói, nhưng khi cùng Arthur trải qua những tháng ngày đầu tiên của cuộc hôn nhân này, cô phải công nhận rằng chưa bao giờ cô thấy hạnh phúc đến thế này, đến mức thỉnh thoảng cô nghĩ mình đang mơ một giấc mơ mà cả năm qua rồi vẫn chưa tỉnh lại, nhưng thiết nghĩ dù nếu đây thật sự là một giấc mơ, có lẽ cô cũng nguyện lòng mãi mãi ở lại, miễn là cùng với Arthur.
Lại một buổi sáng nữa thức dậy trong vòng tay của Arthur, Belie khẽ nheo mắt để quen dần với ánh sáng mặt trời đang từ khung cửa sổ chiếu qua, ánh nắng nhè nhẹ hắt lên khuôn mặt của Arthur, lọt vào trong đôi mắt tím êm dịu còn hơn nắng ấm của anh khi anh nhìn chú mục vào khuôn mặt cô.
Belie mĩm cười rồi đưa tay vỗ vỗ vào má của Arthur:
- Chào buổi sáng đức vua của lòng em!
Và như mọi ngày Arthur lại một lần nữa bẹo bẹo má cô, lôi cô ra khỏi cơn ngủ vẫn chưa hoàn toàn rời đi khỏi khuôn mặt:
- Tám giờ rồi đấy hoàng hậu của anh.
Belie vươn vai ngáp một cái rồi nhảy xuống giường, gót chân ngọc ngà buông những bước dịu dàng tiến đến kéo rèm cửa ra, ánh nắng mùa xuân chiếu vào làn da cô, thích thú với sự ấm áp từ mặt trời mang đến, Belie nghiêng đầu tít mắt nhìn về phía Arthur, nụ cười khuynh quốc khuynh thành dưới ánh nắng ban mai lung linh như ngọc, đẹp đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-mot-vai-phan-dien/1327093/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.