Dục Phong đang suy nghĩ cái gì tôi chẳng rõ, lời nói ra khó nghe cực kỳ.
“Ngưỡng Mi vừa rời đi, cậu liền đối xử với một cô gái khác tốt như vậy, đúng là không ra gì. Còn cô nữa, đem thứ đó vứt đi tôi không nhận những thứ như này.”
Có chí khí, tôi nghe không lọt chữ nào, hắn nói An Tử như vậy sao mà nhịn được chứ? Thôi bỏ đi, người này sớm muộn gì tôi cũng phải gọi một tiếng anh rể, không chấp nhất chừa đường lui cho sau này.
“Ngưỡng Mi nhờ tôi mua giúp, nếu không nhận thì tôi vứt đi vậy.”
“Cô nói như vậy tôi sẽ tin sao?”
Bọn tôi không phải đứng trong cục cảnh sát mà đối chất nên không lo người bên trong cục nhìn thấy, bọn tôi đứng trước cổng người ra kẻ vào luôn để lại ánh mắt, xì xầm cái gì đó.
Vị cục trưởng hiện tại bị bắt, người mới đến không biết là thần thánh phương nào, chắc là không sao.
Tôi thở hắt ra một hơi, nhét một túi thức ăn mà Ngưỡng Mi liệt kê, nước uống yêu thích một số đồ bổ khác.
“Hai người gọi nói chuyện với nhau là được rồi, lời tôi nói nghe cho vui cũng được.”
Quay sang chỗ An Tử, tôi nghiêm túc mở miệng.
“Tôi muốn gặp Ngưỡng Khải, có vài điều muốn nói.”
An Tử cũng nghiêm túc dẫn tôi đi, đến đoạn đường chỉ có hai người anh ấy đột nhiên hỏi.
“Còn anh, đồ của anh đâu?”
Kéo khẩu trang xuống, tôi hôn lên môi An Tử, hành động có chút nhanh sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681422/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.