“Đương nhiên là được, nếu Tử Ca không đồng ý em cứ nói chị đến rước.”
An Tử nhẹ nhàng đáp trả lại câu nói của tôi.
“Anh khi nào không đồng ý, thằng nhóc này sợ làm phiền em thôi.”
Chúng tôi lượn vài dòng ở trung tâm thương mại, trước đây tôi rất ít khi lui tới những chỗ này, đa phần đều làm ổ trong phòng trọ, nếu phải chọn tôi vẫn chọn cuộc sống cũ của mình, an nhàn trôi qua từng ngày nhưng dù sau hiện tại không thể nói hối hận hay đại loại như vậy nữa.
Có vẻ An Tử cố ý đi qua chỗ bán mô hình, tôi thấy Du Nam nhìn vào trong vài lần tuyệt nhiên lại không mở miệng.
“Em thích mô hình?”
Cậu nhóc nghe tôi hỏi vội vàng lắc đầu, còn nở nụ cười nói.
“Em không cần những thứ đó.”
An Tử chỉ tay vào một trong những số mô hình được trưng bày, còn là cái to nhất.
“Đây là nhân vật nào?”
“Là… Em không biết.”
An Tử thông minh, Du Nam cũng không có ngu, nhìn dáng vẻ hai người bọn họ tôi cười trong vô thức. Cậu nhóc là đang bận tâm đến giá tiền đây mà, cuối cùng cả ba cũng bỏ qua.
Trong lúc Du Nam đi vệ sinh tôi và An Tử đứng bàn bạc một lúc, tôi là người bắt đầu trước.
Một cậu nhóc tầm ấy tuổi, tôi nghĩ đã suy xét vấn đề sâu xa hơn là chuyện tiền bạc.
“Có chỗ chứa nhỉ?”
Thoạt nhìn mô hình có to có nhỏ, loại nhỏ đặt bàn học chẳng hề hấn gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-em-la-anh/2681420/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.