🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tư Hạ bấu chặt hai bàn tay vào nhau, cô liếc mắt một cái thật tức giận đến người bên cạnh. Hôm qua một hai cưỡng hôn cô đến rát cả môi, bây giờ tỏ vẻ nghiêm túc khảo bài cô nữa, thật là ấu trĩ không ai bằng.

-Em mà không thuộc một câu anh sẽ bắt em hôn anh một cái.

Cô tức tối đến ứa cả nước mắt, trong cái văn phòng rộng lớn, ngoại trừ hai người họ còn bốn người bên bàn tròn để bàn việc, sao anh dám làm những chuyện khiến cô xấu hổ như vậy chứ. Biết thế từ sớm cô nên bắt xe về lại kí túc xá mới phải.

-Anh ấu trĩ thiệt đó thầy Trần. Em chỉ mới học xong hôm qua mà anh trả bài em nhanh như vậy sao em thuộc

dudc.

Bách Triết phì cười một cái, con ngươi anh đen láy sâu sắc nhìn về phía cô, lại còn cười cợt cô một cái rõ tươi. Tư Hạ bức bối uất ức đến đập cả sách lên bàn, cô khoanh hai tay trước ngực như muốn đấu mắt với anh. Bách Triết nhìn bốn người họ hiếu kì quay đầu nhìn lại, cuối cùng lại theo kí hiệu của anh mà phớt lờ người đi.

Anh ân cần từ tốn đưa tay vén những sợi tóc mái vướng víu trước mặt cô, trên môi lại nở một nụ cười cấm dục.

Cuốn sách dày cộm từ khi nào đã thuộc về tay của Bách Triết, vừa hay câu hỏi đầu tiên của anh lại là kiến thức cô chưa học kĩ. Đôi mắt cô cứng đờ rơi trên gương mặt nghiêm khắc của anh, nếu cô không đọc được thì sẽ phải làm hành động thô thiển đó trước mặt nhiều người như vậy.

-Ây, thầy Trần, đột nhiên em muốn uống nước cam, anh có thể mua cho em không?

Cô giương đôi mắt chan chứa đầy tình yêu thương nhìn anh, một con người khó tính trước mặt, Bách Triết nhận ra ý đồ của cô nhưng không vội vạch trần, chỉ xoa đầu cô một cái rồi cầm quyển sách rời đi. Tư Hạ thở phào một hơi, cô chạy đến bàn tròn của bốn người đồng đội thân thiết, sau đó liền nhẹ giọng nhờ vả.

Bách Triết mang một ly nước cam ép trở về văn phòng. Hiện tại hành lang rất trống trải, bọn họ cũng là người làm việc sớm nhất. Nhưng đây không phải là ý kiến của anh, chỉ là sáng sớm cô nàng bên cạnh bị gọi giục tranh nên làm anh cũng dậy theo. Hai người họ một trai một gái ngồi trong văn phòng làm việc đến bây giờ vẫn chưa đến giờ hành chánh, tiếp đến là bốn thanh niên cũng lò mò từ kí túc xá, dự định sẽ dành thời gian đầu để nghiên cứu vụ án trước đến khi vào giờ làm sẽ tốt hơn, nào ngờ bọn họ lại tới sau đôi uyên ương này.

-Bé Hạ, nói anh nghe, doanh nhân công ty lớn mỗi lần đóng thuế sẽ đóng thuế bao nhiêu phần trăm?

Tư Hạ không còn vẻ mặt hoang mang mà anh mong muốn, chỉ thấy ánh mắt cô đổ dồn về phía đằng sau lưng anh. Quang Tuấn lấy một tờ giấy nháp ghi tròn trĩnh đáp án giơ lên trước mặt, gương mặt cô trở nên thả lỏng rồi lại hiển thị sự thích thú. Cô tự tin ngã lưng ra sau ghế rồi che miệng mỉm cười khúc khích.

-Khoảng 10%.

Bách Triết nhếch mép, anh nhận ra sự nghịch ngợm trong đôi mắt của cô. Anh chưa từng nghĩ bản thân mình cũng có ngày phải cúi đầu trước một người con gái nhỏ tuổi như vậy, chưa kể cô gái mình thương lại còn học dốt môn của mình dạy nữa chứ. Anh gấp sách lại, đưa ly nước cam cho cô, giọng nói của anh có vài phần khó chịu.

-Em ngồi học hành đàng hoàng cho anh, anh dò bài mà còn không thuộc thì em có rớt môn anh cũng không dạy em nữa.

Tư Hạ bĩu môi quay đầu học bài, anh xoay ghế ra sau lưng, nhìn hết một lượt bốn người bọn họ đang cố gắng phớt lờ sự hiện diện của anh, đôi mắt sâu hoắm nheo chặt lại, bốn người họ vừa mới gặp vậy mà đã sớm theo phe cô rồi sao, quả thật là không biết nước biển mặn mà.

Các cậu nghiên cứu xong rồi sao? Lại còn có gan chỉ bài cho em ấy à, có muốn đến thi giúp luôn không?Đội trưởng, anh không cần nghiêm khắc đâu, chúng tôi biết anh sắp đội cô ấy lên đầu luôn rồi.Cả bọn phá lên cười, kể cả Tư Hạ cũng quay sang hưởng ứng theo. Bách Triết như muốn bất lực với bọn họ, đã lớn rồi mà tính cách lại hệt con nít vậy.

Tiếng chuông giờ hành chánh vang lên, Bách Triết cầm lấy một sấp giấy tờ lớn đứng cạnh bảng trắng, quay mặt về phía mọi người. Tư Hạ đang học bài cũng vô thức nhìn lên bảng, chống hai tay lên cằm lắng nghe anh phổ biến về vụ án.



Các ban khác đã theo dõi chuyên sâu về vụ án này được hơn hai năm. Người được nhắm đến là ông lớn một sòng bạc nằm ở thành phố phía Tây, ông ta đã sáu mươi tuổi nhưng nắm trong tay hơn vài chục chuỗi sòng bạc lớn nhỏ, thậm chí còn có trên mạng.

Mặc dù bề ngoài chỉ kinh doanh sòng bạc, ông ta còn âm thầm buôn bán mại dâm trong các sòng bạc của mình.

Năm nay ông ta mở thêm một chi nhánh khác, mọi sự chú ý đều đổ dồn về đó, vì thế cần phải tiếp cận và xử lí nhanh gọn chuyện này trong năm nay tận dụng đúng thời điểm vàng.

Bên phía cảnh sát hình sự cũng đã sưu tập đủ bằng chứng để buộc tội, thậm chí người dân xung quanh cũng nhiều lần đưa đơn kiện tụng đến thẩm phán điều tra nhưng nhiều lần bị bác bỏ vì không đủ bằng chứng thuyết phục. Phòng cảnh sát hình sự ngầm những năm gần đây cũng đến theo dõi nhưng hầu như đều bị phát hiện và rút lui ở ẩn.

Anh cầm chặt cây bút lông màu đen, viết từng nét chữ chi chít lên bảng. Đại khái Cục cũng đã theo dõi rất sát sao, vì thế hầu như đều đã có đủ thông tin, vấn đề cần được phòng anh xử lí là trà trộn vào đó để thu thập bằng chứng và nhân chứng để buộc tội bọn họ.

Tuy rằng nói rất dễ, nhưng để làm được thì lại rất khó, huống hồ chi bọn họ cũng chỉ mới vào làm việc có một ngày, kinh nghiệm tất cả đều bằng 0. Tư Hạ cắn môi lắng nghe vấn đề, đôi lúc anh quay sang nhìn cô lại thấy cô nghiêm túc đến bất ngờ.

-Tiếc rằng ban chúng ta không có nữ, nếu có nói không chừng có thể trà trộn vào đường dây, quá trình theo dõi cũng được rút ngắn.

Quang Tuấn thở dài nói, thế nhưng ý kiến của anh nhanh chóng bị bác bỏ.

-Đường dây mại dâm bây giờ không nhất thiết chỉ có nữ giới, đã có rất nhiều vụ án thậm chí còn có cả nam giới nữa, người ta hay gọi là trai bao đấy.

Đức Huy rất nhanh đưa ra một lập luận rất sắc bén. Thế nên có lẽ bây giờ họ muốn nhắm đến trực tiếp vị trí bán dâm. Bách Triết ngồi xuống ghế, cau mày nghiêm túc chỉ ra vấn đề lớn.

-Các cậu nghĩ để đánh đổi ít công sức hơn là dễ dàng hơn à? Nếu làm mại dâm các cậu có được quyền sử dụng các biện pháp an toàn khi quan hệ cùng chủ nhân của các cậu không? Nếu thực sự bọn họ có bệnh xã hội thì sao?

Đừng chỉ vì lợi ích trước mắt mà không nghĩ đến hậu quả sau này.

Tư Hạ nhìn thấy được sự khắt khe của anh khác xa khi bên cạnh cô cũng có chút bất ngờ, nhưng rồi cũng không làm phiền mọi người tiếp tục bàn việc. Dù sao chiều nag họ cũng phải chốt chiến lược với cấp trên phê duyệt.

-Người tốt nhất để trà trộn vào chỉ có là người mua dâm. Nhưng không phải mới vào liền xông xáo nói mục đích, chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Nhưng theo tôi thấy, nếu ổn thì chỉ có thể trở thành một người chơi bạc.

Tư Hạ gật gù trước ý kiến của Minh Quân, nhưng Điền Niên lại cho rằng nó thật mạo hiểm, chỉ là một người tầm thường không có danh có tiếng lại vào đó đánh bạc, chắc chắn ít nhiều cũng sẽ thua lỗ, nếu vậy lúc đó lại càng nguy hiểm tính mạng.

Tư Hạ ngượng ngùng nhìn Bách Triết ngồi đối diện cô khá xa, cánh tay nhỏ e thẹn giơ lên không trung.

-Tôi có ý kiến, có được không?

Cô không muốn cắt ngang sự căng thẳng này, nhưng cô nghĩ ý tưởng của mình sẽ có thể giúp ích được cho họ.



-Nếu trở thành một người chơi bạc, có hai trường hợp có thể xảy ra, đó là chúng ta có thể trở thành một người thua lỗ bạc, nhưng sau đó đề nghị họ cho chúng ta trở thành một nhân viên bên trong, việc này khá mạo hiểm.

Còn lại chúng ta cũng có thể học cách chơi bạc, sau đó đến đó trở thành ông lớn, lúc đó hẳn lộ mục đích mua dâm.

Bách Triết tuy có phần nghiêm khắc, nhưng khi nghe lời cô nói, tuy có chút vụng về đứt quãng nhưng cũng cho anh được một ý kiến hay khác.

-Cũng có thể tìm cách tiếp cận với ông lớn, sau đó chúng ta có thể dễ dàng thu thập bằng chứng hơn, tuy nhiên nó cũng một sống một còn rất nhiều.

Điền Niên nói thêm, văn phòng của bọn họ phút chốc lại rơi vào trầm lắng. Bách Triết day day mi tâm, từ nãy đến giờ anh luôn ghi nhân tất cả ý kiến vào giấy, anh dùng hết tất cả kinh nghiệm của mình để lựa chọn một ý kiến tốt nhất, có thể bảo đảm an toàn cho tất cả mọi người.

Bách Triết không phải người chậm chạp, anh hiểu hoàn cảnh rất nhanh, nhưng vì mọi phương án đưa ra đều khó thực hiện vi những người ít kinh nghiệm nên anh cũng rất cn nhắc. Tư Hạ quan sát biểu cảm của anh, liền biết rõ anh đang rất phân vân với quyết định của mình.

Cô nhìn thấy bốn người họ không còn tập trung lên bảng nữa mới khẽ bước đến bên anh. Cô không nói gì, chỉ nhìn anh đang chăm chú căng thẳng vào những tờ giấy viết vội trên tay, bàn tay nhỏ nhắn của cô khẽ chạm lên mu bàn tay gân guốc của anh, đôi chân thẳng tấp của cô vội ngồi xổm đối diện anh, đưa đôi mắt trìu mến nhìn sự khó hiểu của người đàn ông đối diện.

-Nếu anh khó khăn để nói với các cậu ấy, em sẽ giúp anh. Đừng căng thẳng.

Đôi mắt anh ẩn chứa rất nhiều suy tư, nhưng nó chỉ phản chiếu lại hình ảnh cô gái của mình. Anh không khó xử, lại càng không muốn giữ trong lòng, chỉ là bây giờ anh nghĩ không thông. Đã rất nhiều năm rồi anh cũng chưa đảm nhận công việc này nên có chút đối nghịch trong suy nghĩ.

Tư Hạ vội vàng đứng dậy, cô kéo ghế đến cạnh bốn người đang vây quanh vòng tròn, sau đó kéo anh vào ghế, bản thân đứng sau lưng anh, bắt đầu mục đích của mình.

-Tôi nghĩ chuyện này rất nghiêm trọng, chúng ta cùng nhau ngồi lại bàn bạc đi ha.

Cô nhẹ mỉm cười, bàn tay cô đặt lên bờ lưng rắn rỏi của anh như muốn anh bày tỏ quan điểm. Bách Triết suy nghĩ một lúc, cuối cùng giọng nói quen thuộc của người con trai đó cũng vang lên.

-Y tưởng ai cũng hay, nhưng các cậu không có kinh nghiệm thực tiễn. Tôi không thể mạo hiểm tính mạng các cậu.

Nhiệm vụ lần này chắc hẳn cần ba người, anh sẽ đảm nhiệm vai trò khó nhất là tiếp cận ông lớn, nhưng trong mắt anh, anh chưa nhận thấy ai phù hợp với hai vị trí còn lại. Bọn họ cùng nhau nói ra những ưu điểm và khuyết điểm của mình để dễ dàng làm việc hơn.

Bàn tay buông lỏng rồi thả ra...

Tư Hạ mỉm cười trở về chỗ ngồi của mình để tiếp tục học hành, cô nhìn năm người rất lâu, đột nhiên lại cảm thấy rất dễ chịu.

Vang vọng tiếng bàn luận bên tai, Bách Triết nghiêng đầu, ôn tồn nhìn cô thật kĩ, bóng dáng người con gái đang nhắm chặt mắt, cố gắng học thuộc lí thuyết mà anh đưa cho, lại càng khiến cho trái tim anh đập loạn nhịp. Không phải vì xinh đẹp, cũng không phải vì sự chăm chỉ, mà là sự thấu hiểu của cô khiến anh cảm thấy rất vui.

Một người sinh ra dành cho nghệ thuật, cho những gam màu sắc tối sáng hoàn hảo đó lại có một trái tim mang đầy sự yêu thương. Cho dù cô có không nhận ra thì anh cũng mãi ghi nhớ, người con gái này cứ như một viên ngọc vậy, có thế phát sáng bất cứ khi nào nó mong muốn. Đây chính là năng lực của cô.

Năng lực, thiên thần hỗ trợ đặc biệt cho anh..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.