Triệu Lẫm xin vắng một ngày, Tịch Dữu biết chuyện, y lặng thinh nghe cậu nói. Trước giờ Triệu Lẫm đi, Tịch Dữu kêu cậu lại, dẫn đến trên phòng ngủ của quán. Bài trí phòng ngủ của Tịch Dữu khá giống căn phòng nhỏ ở nhà riêng, đều được trải thảm và lắp các thiết bị gia dụng.
Tịch Dữu vẫy tay, kêu Triệu Lẫm đi theo y đến một cái tủ nhỏ.
Mặc dù Triệu Lẫm đã vào nơi này dọn dẹp, tuy nhiên những vật dụng cá nhân của y, cậu hoàn toàn không tự tiện đụng vào.
Cho đến ngày hôm nay, Tịch Dữu mở tủ, bên trong là một cái két sắt nhỏ.
Tịch Dữu theo trí nhớ quay vòng tròn mật mã, nửa phút đã xong rồi. Triệu Lẫm lại biết điều không nhìn, mãi đến khi Tịch Dữu lấy trong đó ra hơn hai mươi ngàn tệ, cậu mới chợt ý thức được vấn đề. Triệu Lẫm gấp gáp lùi lại, Tịch Dữu lại không cho cậu cơ hội đó, y tiến lên vài bước, nhét xấp tiền đỏ chói vào tay đối phương, "Em cầm lấy, coi như phòng thân."
"Anh chẳng có gì nhiều, đây là tiền anh để riêng cho em."
Triệu Lẫm ban đầu vùng vẫy không nhận, đến mức hất rơi cả cọc tiền xuống đất. Tịch Dữu lại vô cùng bình tĩnh, có lẽ đã liệu trước được chuyện này, y nhặt tiền dưới đất lên, lại một lần nữa nhét vào tay Triệu Lẫm. "Em đừng như vậy."
Y nhẹ giọng nói thêm, "Từ trước tới nay anh chẳng có người thân nào bên cạnh, dù cho là có, họ cũng đều bỏ anh mà đi. Gần mười năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-ben-kia-dong-song/3494457/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.