Buổi tối, Khôi Chấn Kha ngồi đọc báo bên lò sưởi, ông đang theo dõi một bản tin trên tờ New York Times thì thấy cậu con trai duy nhất cứ đi đi lại lại, vẻ mặt cậu rất nóng ruột. Khôi Chấn Kha bỏ tờ báo xuống, ông chăm chú nhìn cậu con trai một hồi.
- Khôi Vĩ con sao vậy? - Ông không đủ kiên nhẫn để nhìn bước chân của con trai nữa, mắt ông gần như hoa lên - Con làm ta chóng mặt quá.
Khôi Vĩ vẫn đi đi lại lại trước mặt cha, nét mặt cậu rất căng thẳng.
- Con xin lỗi, nhưng hiện giờ con đang rất khó chịu.
- Con khó chịu ở đâu? - Khôi Chấn Kha lo lắng - Ta sẽ gọi điện cho bác sĩ Jonh đến khám cho con.
- Không cần đâu ba. Chỉ là... - Cậu ngập ngừng trong giây lát rồi thành thật đáp - Con đang nhớ một người.
- Nhớ một người? - Khôi Chấn Kha hơi bất ngờ trước câu trả lời của con trai, ông với tay lấy cốc Cà phê nhấp một ngụm rồi chậm rãi hỏi - Con nhớ ai?
- Một cô gái ba ạ . - Khôi Vĩ nói bằng giọng bức bối khó chịu - Không biết sao nữa, con không ngủ được. Có lẽ con phải bay về trường đại học H ngay bây giờ.
"Phụt" , Khôi Chấn Kha bị lời nói của con trai dọa đến mức sặc cả Cà phê. Ông nhăn nhó lấy khăn lau miệng.
- Ý con là con sẽ bay nửa vòng Trái đất để về gặp cô bé đó? - Ông tủm tỉm cười - Hừm. Xem ra Khôi Vĩ nhà ta đã bị bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728855/phan-1-chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.