Nửa đêm, Tuyết Mai từ giường trên nói vọng xuống.
- Du, mày ngủ chưa?
- Chưa. Có chuyện gì?
- Cho tao xuống ngủ cùng với. Cả phòng chỉ có hai đứa, tao sợ quá.
- Kinh nghiệm từ cái hồi cả phòng đi học quân sự còn mỗi mình mày ở kí túc xá nguyên một tháng trời đâu rồi?
- Khụ...Bị mai mòn rồi. Mà mày cũng không ngủ được hả?
- ...Một chút.
- Tao xuống dỗ mày ngủ bây giờ đây.
- !!!
Vừa đặt lưng xuống giường của tôi, Tuyết Mai đã cảm thán.
- Giường của mày êm quá đi à.
- Chất lượng và nguyên liệu giống hệt giường của mày.
- Đâu. Tao cảm thấy chất lượng giường của mày tốt hơn thật đó.
Tôi thở dài, xoay người vào trong tường.
- Vậy mày cứ từ từ mà cảm nhận. Tao đi ngủ.
- Khoan.
- Còn chuyện gì nữa?
- Ngày mai mày định thế nào?
- Thế nào là thế nào?
- Từ ngày mai mày và Khôi Vĩ đó?
- Hết liên quan đến nhau.
Im lặng một lúc. Rất lâu sau đó Tuyết Mai mới lên tiếng.
- Vừa rồi Khôi Vĩ lại nhắn tin với mày hả?
Tôi liếc nhìn đồng hồ, 0 giờ 01 phút. Đó có lẽ là tin nhắn cuối cùng của Khôi Vĩ.
Trước đó, sau khi đưa tôi và Tuyết Mai trở về, cậu ta cứ cách 15 phút lại nhắn tin cho tôi với cùng một nội dung. " Chị còn điều gì muốn nói với tôi không?" Khi tôi hỏi cậu ta có bị khùng không thì cậu ta trả lời. " Còn một tiếng nữa là hết khoảng thời gian hơn 2 tháng chị học ở lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728854/phan-1-chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.