Tại một quán thịt nướng ven đường.
Hai đĩa thịt mềm, không tẩm gia vị và nhìn trông rất ngon lành được đặt lên bàn. Hạ Thiên Du khẽ cúi đầu cám ơn người chủ quán rồi vui vẻ đặt thịt lên vỉ nướng. Nhưng mới đặt đến miếng thịt thứ ba, Hạ Thiên Du mới giật mình nhớ ra một chuyện.
Ánh mắt Hạ Thiên Du lúc này đột nhiên lóe sáng, cô vồ lấy bàn tay của Khôi Vĩ, siết thật chặt. Ngữ điệu có chút chênh vênh.
- Này Khôi Vĩ, có phải lúc ở cổng trường cậu nói ba năm trước mỗi kì nghỉ hè cậu đều từ Mĩ trở về có đúng không?
Khôi Vĩ hơi bất ngờ trước phản ứng dữ dội của Hạ Thiên Du, nhưng trong lòng cũng đoán ra được 9 phần lí do, cậu khẽ gật đầu.
Hạ Thiên Du thều thào hỏi lại.
- Ở bên đó, người Mĩ bây giờ chuyển sang sử dụng tiếng Ả-rập làm ngôn ngữ chính hả?
Nét mặt Khôi Vĩ thoáng tối om, cậu cười gượng gạo.
Nét mặt Khôi Vĩ thoáng tối om, cậu cười gượng gạo.
- ...Khụ. Bị chị phát hiện ra rồi.
Hạ Thiên Du cũng nhoẻn miệng giả lả cười lại, khẽ khàng nói một câu.
- Này Khôi Vĩ, hãy thử nói vài tiếng Ả-rập cho tôi nghe xem nào.
- Haha. Chị đừng giận tôi chuyện đó nữa. Nướng thịt cho tôi ăn đi.
Hạ Thiên Du mím môi. Ánh mắt tóe lên tia lửa điện. Môi mím chặt thành một đường thẳng, xoa xoa hai bàn tay vào nhau. Khôi Vĩ nuốt nước bọt, từ từ thu chân về, đẩy ghế rồi chạy một mạch ra phía ngoài cửa.
Và trên đường phố lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728856/phan-1-chuong-16-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.