3 giờ chiều, tôi nhận được tin nhắn.
- Tối nay 7 giờ tôi qua đón chị. Muốn biết lí do vì sao thì chị hãy mở Wifi và đọc Mess.
Tôi vừa nhấp vào mục ON của Wifi, một loạt âm thanh tin nhắn từ Messenger hiện lên.
12:30 pm - " Haha. Chị lại chạy như lần trước rồi".
1: pm - " Chị xấu hổ đến mức không xuống căn-tin ăn trưa hả? Thôi khỏi, tôi nhờ bạn chị là Tuyết Mai mang cơm lên cho chị vậy. Tôi muốn gặp chị để thông báo tối nay tôi mời chị đi ăn. 7 giờ tôi qua chỗ chị".
1:30 pm - " Chị còn chưa xem tin nhắn của tôi nữa. Chị to gan lắm".
2: 00 pm - " Tôi đã bảo chị bật Wifi 24/24 rồi cơ mà."
2: 30 pm - " Chị quá giỏi khi không nghe lời tôi".
Tôi tiện tay vớ lấy cái gối đập vào đầu mình liên tục. Dở khóc dở cười khi phát hiện ra cái quy luật thời gian; 30 phút cậu ta nhắn cho tôi một tin. Cuộc sống công nghệ đè lên ngực hai chữ " Oan gia" to đùng. Tôi quyết rồi, lát nữa tôi sẽ đổi lấy một chiếc điện thoại cục gạch nào đó chỉ có chức năng nghe và gọi!
- " Buzz. Chị làm gì mà bây giờ mới cầm vào điện thoại?"
Tôi khẽ rùng mình, yếu ớt soạn tin nhắn trả lời.
- " Tôi vừa làm bài tập rồi ngủ quên mất".
- " Tôi lại cứ tưởng...."
- "Tưởng gì..."
- "Tưởng chị vì quá ngại mà không dám đối diện với tôi. Haha."
Phật nói rằng kiếp trước phải ngoái đầu 500 lần mới đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728849/phan-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.