Edit + Beta: Dực 
“Vương gia, quận chúa…” 
Phương Trung Nhân ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ khó xử. 
“Ngươi nhíu mày là có ý gì? Mau cứu nàng và đứa nhỏ cho ta!” 
Phương Trung Nhân tiếc nuối lắc đầu. 
“Vương gia, đứa trẻ, không nên ôm quá nhiều hi vọng, thai nhi trong bụng quận chúa đã không còn sống, phải để bà đỡ xử lý thôi.” 
Lời của ông, Thuộc Phong nghe hiểu hết. 
Điều đó có nghĩa là. 
Con của hắn và Nhàn nhi đã không còn. 
“Vương gia, việc này không thể chậm trễ, để bà đỡ làm thôi. Quận chúa vốn không đủ máu, nếu cơ thể còn chưa phục hồi mà đã mất một lượng lớnmáu, thì chắc chắn quận chúa sẽ lại gặp nguy hiểm.” 
Phương Trung Nhân nghiêm mặt nói 
Thuộc Phong nhíu chặt mày, thô bạo rống lớn hơn. 
“Vậy thì còn không nhanh lên? Còn định giống người chết chờ ta ra lệnh sao?” 
Phương Trung Nhân nghe xong, cúi đầu đẩy bà đỡ lúc này đã hoảng sợtới cứng đờ cả người phục hồi tinh thần, nhanh chóng đi đến cạnhgiường Hữu Nhàn. 
“Vương gia, chúng ta nên tránh đi!” Phương Trung Nhân nói. 
Theo lẽ thường, khi thấy máu của nữ nhân, nam nhân không nên ở lại, nếu không sẽ rước lấy chuyện không may. 
“Ngươi tránh đi!” 
Thuộc Phong âm trầm nói ra ba chữ, không hề có ý rời đi. 
Hắn muốn ở cùng nàng, một khắc cũng không muốn rời đi. 
Sinh non thực sự là một quá trình đầy máu tanh, gần như phải nói là rất tàn nhẫn. 
Chính mắt hắn nhìn thấy nàng chảy từng giọt máu tươi, còn cả đứa con chưa thành hình của bọn họ. 
Thai nhi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514353/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.