“Không! Đừng ép ta! Đừng!”
Hữu Nhàn cố sức giãy dụa gào thét.
Thuộc Phong ôm nàng càng chặt hơn, phản ứng của nàng lại càng thêm kịch liệt.
Nàng nhìn thấy hắn lại càng thêm sợ, trong lòng càng thêm hốt hoảng.
“Ta muốn nàng thừa nhận nàng vẫn còn yêu ta! Ta không cho nàng trốn tránh ta!”
Thuộc Phong trừng nhìn khuôn mặt nhỏ bé hoảng hốt của nàng, ngang ngược muốn nàng thừa nhận tình cảm với hắn!
Sắc mặt Hữu Nhàn đột nhiên trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng ướt cả mái tóc nàng.
“Đau… đau…”
Cơ thể căng thẳng của nàng đột nhiên mềm ra, giống như sợi bông mềm yếu rơi xuống, sắc mặt trắng bệch!
“Làm sao vậy? Khó chịu chỗ nào?”
Thuộc Phong nhanh chóng giữ lại cơ thể sắp ngã của nàng, thấy gươngmặt nàng trắng xanh, nhịp tim của hắn giống như bị ngưng lại.
“Đau… bụng… đau quá!”
Hữu Nhàn hơi mở mắt, yếu ớt nói từng chữ.
Thuộc Phong nhìn theo, phát hiện nàng chảy rất nhiều máu.
Trong chớp mắt, hô hấp của hắn như bị đoạt mất.
“Người đầu! Mau mời Phương Trung Nhan tới đây!”
Đột nhiên, hắn xoay người gọi to người ngoài cửa.
Tần Tương đứng canh ngoài cửa chạy vào.
“Mau gọi bà đỡ, vương phi có dấu hiệu sinh non!”
Đôi mắt sắc lạnh của hắn quắc nhìn Tần Tương, hung hăng quát.
“A! Vâng!”
“Sinh non?” Hữu Nhàn cắn chặt môi, cắn đau đến mức phải nhíu chặtvùng lông mày, nắm lấy vạt áo trước ngực Thuộc Phong “Cái gì? Sinh non?Ai sinh non?”
Thuộc Phong quay đầu lại nhìn nàng, yết hầu chuyển động, lại không biết nên nói với nàng thế nào.
Có lẽ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514352/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.