Tra Như Diễm đã không còn muốn chết muốn sống nữa. Thấp giọng nói với vẻ oan ức:
- Nhưng dù gì hắn cũng đã giết chết Nhân Tuấn, nếu ta gả con gái cho hắn thì sao xứng đáng với liệt tô liệt tông Tra gia đây?
Bàng Quán: -Vậy về sau ta và nàng sinh thêm một đứa con trai nữa,
để nó làm con nuôi Tra gia, để nó mang họ Tra, kéo dài hương hỏa cho nhà họ Tra!
Tra Như Diễm ngẩng phắt đầu lên, hỏi:
- Lão gia nói lời phải giữ lời nhé?
Trước kia bà cũng đã có ý này, dù sao con trai bà cũng có nửa huyết mạch Tra gia, nhưng Bàng Quán không đồng ý. Bàng Quán nói sao con trai lão có thể làm con nuôi người khác được? Chuyện cười đó có biết không!
Bàng Quán trịnh trọng nói:
- Có bao giờ ta lừa nàng chưa? Tuyệt đối sẽ không nuốt lời.
Tâm trạng mất khống chế của Tra Như Diễm cuối cùng cũng trôi qua, cúi thấp đầu nói:
- Hắn sẽ không ngược đãi Tiếu Tiếu chứ?
Bàng nói:
- Nói vớ vẩn gì vậy, dựa vào địa vị của ta, hắn mà làm thế khác gì đắc tội chúng ta? Mấu chốt của vấn đề vẫn nằm ở nàng, nàng vẫn luôn coi hắn là kẻ thù, nàng bảo người ta nghĩ sao hả?
Tra Như Diễm cúi đầu không nói.
Bàng Quán:
- Nhớ kỹ, không thể để người ngoài nhìn ra đầu mối của chuyện này, bằng không chính là họa diệt môn!
Tra Như Diễm ngẩng đầu lườm một cái.
- Thiếp đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419382/chuong-3451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.