Lễ đường, động phòng, nhanh chóng được chuẩn bị xong, nhìn từ bên ngoài thì không có bất cứ kỳ lạ nào, chỉ khi vào nhà mới có thể nhìn thấy khắp nơi đều giăng đèn kết hoa.
Ai có thể tin đây chính là nôi kết thân của con gái Mão Lộ Nguyên soái và đường đường U Minh Tổng đốc chứ?
Đơn giản hết mức, quả thật là đơn giản hết mức.
Không có khách tới, cũng không có khách mời, chỉ có mấy người thân tín của hai bên.
Trong phòng ngăn nắp xinh đẹp, chỉ là chẳng có hai lộ vẻ lạnh lùng, Bàng Quán và Tra Như Diễm ngôi ngay ngắn trên thượng vị, cũng mặc rất đẹp đẽ.
Miêu Nghị mặc hỉ phục, một mình sừng sừng giữa đại sảnh.
Tra Như Diễm ngồi nghiêm chỉnh nhìn Miêu Nghị chằm chằm tỏ ý đánh giá, không biết tại sao, hiện giờ bà cảm thấy Miêu Nghị cũng không ghê tởm như bà nghĩ, anh khí bừng bừng, khí vũ hiên lang, phong thần ngọc làng, hơn nữa còn trẻ như vậy đã có quyền thể lớn nhường này. Trang tuấn kiệt như vậy mà lại trở thành con rễ của bà, dần dần cảm thấy càng nhìn càng hợp mắt, khóe miệng đuôi mắt cũng dần lộ ý cười.
Hiện giờ bà ngẫm nghĩ, cảm thấy gả con gái cho Ngưu Hữu Đức quả thực không thể tốt hơn được nữa, trước đây mình bị hận thù làm mụ mị đầu óc, cân nhắc mọi chuyện không lý trí, ánh mắt của chồng mình vẫn tốt hơn hẳn, một người phụ nữ chỉ ở trong nhà như mình quả nhiên không thể bằng.
Giờ lành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419384/chuong-3452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.