Nhắc đến chuyện hài cốt, Miêu Nghị bỗng nhớ đến một chuyện:
- Người lúc trước bị nhốt ở nơi này là từ bên ngoài đến sao?
Bát Giới đáp:
- Đương nhiên, cũng không phải là trời sinh được.
Miêu Nghị kỳ quái nói:
- Những người này pháp lực bị quản chế, từ trên không trung rơi xuống tinh cầu này như thế nào còn có thể sống sót hay vậy? Chỉ sợ rằng dù có rơi xuống hồ nước cũng chết rồi đấy.
Bát Giới giải thích:
- Lúc ấy người bố trí trận pháp này có thể đã dự liệu được điều này, lo lắng sẽ có người thả lão quái yêu ra ngoài thế nên mới có tình huống mà đại ca nói. Phàm là người tiến vào nơi này đều bị rơi chết. Thế nhưng sự đáng sợ của lão yêu quái vượt quá mức tưởng tượng của người bày trận. Lão yêu quái tuy không còn pháp lực, thế nhưng vẫn có thể khống chế người khác, còn có thể khống chế các loại chim bay cá nhảy. Lúc có ngươi rơi xuống sẽ sai cho mấy con chim cỡ lớn đi cứu. Mà buổi tối ta và Bát Hối rơi xuống nơi này, được vô số con dơi hỗ trợ nên mới may mắn thoát khỏi nguy hiểm đấy. Đương nhiên không phải ai cũng có thể kịp thời cứu vớt, không ít người trực tiếp bị té chết đâu. Không bị té chết cũng sẽ bị lão yêu quái khống chế đến hạp cốc này để lấy mạng phạm âm.
Hóa ra là như vậy! Miêu Nghị gật đầu, liếc mắt nhìn Ngọc La Sát, hắn còn tưởng rằng bọn họ cũng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418349/chuong-2952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.