Còn chưa thấy toàn cảnh của ngôi miếu, tiếng tụng kinh nỉ non liên tục đã truyền đến, âm thanh không lớn, dễ nghe, giống như thiên ngoại ngâm xướng, là giọng của nữ nhân.
Tiếng tụng kinh rơi vào tai, làm cho tâm tình của Miêu Nghị và Ngọc La Sát cũng bình thản hơn. Vừa hay hóa giải được sự khẩn trương lúc này.
Ba người đứng trên bậc thang, thò đầu ra quan sát xung quanh. Cũng thấy rõ được tình hình trong miếu, ở ngoài cửa miếu, có hai người đầu trọc đang khoanh chân ngồi đối diện nhau ở trước cửa.
Thất Giới đại sư nhắm mắt, chậm rãi bấm vòng tay trong tay, cũng không có động tĩnh khác. Một người khác đưa lưng về phía bậc thang, qua bộ tăng bào rộng thùng thình có thể thấy được thân hình gầy nhỏ. Người đó cũng cắt đầu trọc, tiếng nữ nhân tụng kinh là phát ra từ nàng ấy.
Tăng bào trên thân không sạch sẽ chỉnh tề như Bát Giới. Bộ tăng bào trên thân hai người kia đã cũ kỹ không chịu nổi nữa. Bát Giới đi đến trước mặt hai người kia, giống như đang nhìn hai người ăn mày vậy. Tình cảnh này làm cho Miêu Nghị thấy mà giận đến ngứa răng. Cảm thấy nếu như mình là Thất Giới đại sư có lẽ là đã chặt đứt chân của người tiểu đệ hài hước này rồi không.
Bên trong miếu tối đen như mực, Miêu Nghị và Ngọc La Sát không dùng pháp nhãn nên không thấy rõ tình hình bên trong. Bát Giới nhìn vào cửa lớn trong chùa nói:
- Sư phụ, có người tới thăm người.
Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418351/chuong-2953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.