Ánh mắt Ngọc La Sát lạnh lẽo quét qua thanh bảo kiếm trong tay hắn. Nhanh chóng quan sát trái phải một chút, đột nhiên kéo chiếc váy dài tới eo lưng lên, quay người chạy như điên vọt đến trước một cây đại thú. Bay lên đạp lấy đà, giẫm lên thân cây vọt lên trên cao hai ba trượng, lại đưa tay leo lên thân đại thụ, nắm lấy một sợi dây leo nhảy xuống.
Một đầu dây leo dài bị nàng túm xuống, cuối cùng không chịu nổi sức lực của nàng, mà đùng một cái kéo căng đứt gãy.
Sợi dây leo kia dưới sức mạnh hòa hoãn nhẹ nhàng rơi xuống đất, ngay sau đó sợi dây leo ở trong tay Ngọc La Sát múa qua múa lại phát ra âm thanh ồ ồ giống như trường tiên vậy. Sau lưng còn kéo một đoạn thật dài, cả người cầm roi đu dây bay múa rất nhanh hướng đến phía Miêu Nghị.
Bảo kiếm trong tay Miêu Nghị giao thoa nhanh chóng bổ xuống, tiếng vù vù gạt gió không ngừng vang lên, nhanh chóng chém về phía dây leo bay tán loạn kia. Mặc dù tốc độ cánh tay không lớn bằng lúc trước, thế nhưng tốc độ ra tay của đối phương cũng không hề nhanh. Miêu Nghị tuy rằng không còn pháp lực để chèo chống, thế nhưng nhãn lực vẫn rất bất phàm. Năm đó bị lão Bạch dồn đến hải đảo chịu khổ chịu tội, lúc đánh rơi xuống cũng không phải là ngồi không.
Cây roi dây leo trong tay Ngọc La Sát liên tục chuyển động tấn công, đột nhiên bước chân lại lùi về phía sau, chân dài quét ngang mặt đất, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418313/chuong-2934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.