Mấu chốt đã bị nàng nói trúng rồi, Miêu Nghị không thừa nhận cũng không được. Nữ nhân này sớm đã nhìn ra có rất nhiều kẽ hở, mỗi lần đưa ra phán đoán đều rất chuẩn xác. Mỗi một lần đều có thể đâm vào vấn đề của Miêu nghị. Thế nhưng đã đến bước này, Ngọc La Sát nàng vẫn chưa thể thoát khỏi dụ hoặc của bàng tàng ở Nam Mô môn, bằng không thì căn bản Miêu Nghị chẳng thể nào dụ dỗ nàng đến nơi này được.
Miêu Nghị nghiêm túc nói:
- Cái gì mà rời đi hay không rời đi, nơi này thật tốt, không có ân oán gì, thích hợp để ngươi dưỡng lão đấy.
“Dưỡng lão” hai chữ này có chút kích thích nàng, nữ nhân mà, đều không thích người khác nhắc đến mấy từ già yếu. Ngọc La Sát vẻ mặt tức giận, cả thân hình khẽ động, liền muốn động thủ.
Bảo kiếm trong tay Miêu Nghị giơ lên trực chỉ, bức nàng dừng lại.
Nhìn bảo kiếm sắc bén trong tay hắn, nàng vô thức nhìn vòng tay trừ vật trên cổ tay mình, cái gì cũng không lấy ra được. Ngọc La Sát cố nén lại giận dữ nói:
- Ngươi thật sự muốn vây khốn ta ở chỗ này?
Miêu Nghị lắc đầu nói:
- Nói cho ngươi biết cửa rời đi không phải là không được, thế nhưng có một điều kiện nho nhỏ.
Ngọc La Sát nghe vậy vội hỏi:
- Điều kiện gì?
Tay Miêu Nghị cầm kiếm chỉ chỉ vào vòng tay trừ vật cùng cái túi thú vật của nàng:
- Nếu như ngươi nguyện ý đưa những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418312/chuong-2933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.