- Có phải còn muốn ta đợi các ngươi xong chuyện hay không?
Phía ngoài lại truyền tới thanh âm giận không kềm được của Hoàng Phủ Đoan Dung. Làm mẹ làm đến trình độ kỳ quái như thế này, người chân chính phải chịu không nổi chính là nàng ta mới phải.
Hai người bên trong khoang thuyền lại là một trận luống cuống tay chân, nhanh chóng mặc quần áo vào thu dọn.
Sau khi người ra ngoài, đến lâu thuyền phía trên, gặp mặt lại rất là lúng túng. Miêu Nghị ở phía trước, Hoàng Phủ Quân Nhu yếu đuối núp ở phía sau hắn.
Hoàng Phủ Đoan Dung trợn trừng mắt nhìn một lát xoay người một đá đạp cửa ra, thở phì phò đi vào, lại tức giận phía ngoài cũng không phải là chỗ nói chuyện.
Miêu Nghị quay đầu ra hiệu cho Hoàng Phủ Quân Nhu một ánh mắt, giống như đang nói, nàng không phải nói nàng ngày mai mới tới sao?
Hoàng Phủ Quân Nhu đáp lại, ta nào biết chuyện gì xảy ra.
Trốn là không trốn rồi, hai người cuối cùng chỉ
có thể nhắm mắt đi vào.
Gặp lại đôi cẩu nam nữ này, bình! Hoàng Phủ Đoan Dung ngồi cạnh bàn trà, một chưởng vỗ lên bàn, chỉ vào hai người dưới tình huống bất ngờ mặc cũng còn không chỉnh tề, thở phì phò nói:
- Các ngươi...
Bà ta nói không được nữa rồi, không biết nên nói gì cho phải nói bọn họ không đúng ư? Song là bà ta ngầm cho phép, nếu đồng ý rồi, giữa nam nữ đã xảy ra chuyện như vậy cũng không có gì. Nhưng mà cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417920/chuong-2741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.