Miêu Nghị vốn còn muốn thỉnh cầu bà ta hỗ trợ hỏi thăm một chút tung tích muội muội của Giang Nhất Nhất, giờ này xem ra cũng không cần thiết nói sau vậy. Hắn thu một cái tinh linh, lấy ra mặt nạ đeo lên, chắp tay về phía Hoàng Phủ Đoan Dung, xoay người rời đi, ra cửa khoang trực tiếp lược không mà đi.
Pháp lực dao động rời đi kinh động Hoàng Phủ Quân Nhu chạy ra khỏi, thấy Miêu Nghị ngay cả chào hỏi cũng không nói với mình tiếng nào liền đi rồi, nàng bực tức giậm chân, thầm mắng kẻ bạc tình.
Nàng quay đầu nhìn từ trên lầu cao nhìn xuống lạnh lùng nhìn chằm chằm mẫu thân của mình, không khỏi lại có chút ít ai oán. Nàng thật vất vả gặp mặt một lần cùng Miêu Nghị, còn chưa thỏa mãn, lại bị mẫu thân phá hư rồi, cũng không biết hai người bàn bạc những gì nữa...
Xa rời Hoàng Phủ Quân Nhu, Miêu Nghị trái lại không lo không có nữ nhân bên cạnh.
Núi xanh rừng thẳm, Lang Huyên tỷ muội cùng đi ở hai bên phải trái, cười nói bước chậm ở vùng núi. Song tử giai nhân, khoảnh khắc cũng không thấy già, đời người có được bấy nhiêu.
Thảo nguyên lồng lộng, Pháp Âm ít đi chút ngây thơ, có nhiều thêm mấy phần cảm tính.
Đứng trong cỏ xanh cao tới đầu gối, váy trắng nõn mà phấp phới theo gió, bộ dạng tao nhã xúc động lòng người.
Trong ánh mắt bình thản ôn hòa nhìn ra phía chân trời ха ха, lộ ra sự giao hòa của tri tính và thánh khiết.
Miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417923/chuong-2742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.