Chương trước
Chương sau
Bên người Trình Ngạo Phương - cung chủ của Mộc Hành cung có hai người thị nữ tên là 'Tình' cùng 'Vũ', không giống với lối đặt tên của những thị nữ khác, tức là không phải là hai chữ thì chính là ba chữ nên có chút khác người, Tình là Đại cô cô, Vũ là Tiểu cô cô.

Miêu Nghị cùng Tư Không Vô Úy vội vàng tới Thủy Hành Cung. Ở trước vách núi Chu Lan, Đào Thanh Ly đang đứng nói chuyện phiếm với Tình cô cô.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Miêu Nghị gặp Tình, hắn tiến lên hành lễ nói:

- Ti chức xin được bái kiến cung chủ, xin ra mắt Tình cô cô.

Thần sắc của Đào Thanh Ly mang vẻ phức tạp, nói thật ra thì nàng rất muốn giữ Miêu Nghị lại, bởi vì bây giờ đã biết rõ rằng người tài đáng quý, nhưng lại biết bản thân không giữ được, mấy lần nghị sự của Thủy Hành Cung thì Miêu Nghị đều từ chối tham gia bằng lý do bị thương nặng chưa lành, đã tỏ rõ thái độ rồi.

Trên thực tế thì Miêu Nghị đã suy nghĩ rất nhiều trong thời gian gần đây, cũng đã chuẩn bị kỹ càng. Nếu như Trình Ngạo Phương không gọi hắn đến Mộc Hành cung nữa thì hắn cũng không định ở lại Thủy Hành Cung đâu, chuẩn bị tìm con đường phát triển khác. Kỳ thật là do tình cảm cá nhân với Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy khiến hắn không thể đại triển quyền cước trong Thủy Hành Cung, nói toẹt ra là tiền đồ bị ngăn cản.

- Bổn cung đã giao giấy tờ cho Tình. Từ hôm nay trở đi, ngươi đã là người của Mộc Hành cung rồi.

Đào Thanh Ly cười nói rất gượng ép.

Miêu Nghị chỉ có thể vừa im lặng vừa khom lưng chắp tay, xem như tạ ơn, cũng không biết phải nói điều gì cho ổn.

Tình cô cô thì giơ lên một tay đang nắm lấy một khối ngọc điệp, tuyên chỉ:

- Tuân theo pháp chỉ của cung chủ Mộc Hành cung, bổ nhiệm Miêu Nghị giữ chức Điện chủ của Trấn Nhâm điện cùng Trấn Quý điện trực thuộc Mộc Hành cung, kiêm chức Tọa Tiền Hành tẩu cho cung chủ Mộc Hành cung.

Hai cái điện thuộc hạng bét nhất, trong bụng Miêu Nghị đang thầm chửi rủa một chút, chửi thầm cái tính keo kiệt của Trình Ngạo Phương, dù là đổi đến vị trí của một điện khác có thứ hạng lớn hơn một tí thì cũng tốt hơn.

Phải biết là Mộc Hành cung không giống với Thủy Hành Cung, nguyên do mà Thủy Hành Cung được gọi với cái tên Thủy Hành Cung là vì có liên quan đến tình trạng địa lý có nhiều nước nhiều hồ trong khu vực này, thiên nhiên sinh thành sông xanh nước biếc chiếm phần lớn diện tích, nên thiếu chỗ ở thích hợp cho các tín đồ, mà Mộc Hành cung thì tuyệt đối là nơi ở thích hợp lý tưởng cho các tín đồ.

Vùng đất nhiều gỗ thì đương nhiên cũng nhiều nguồn nước có chất lượng tốt, dĩ nhiên cũng thích hợp cho việc trồng trọt, cuộc sống có sẵn củi lửa cùng các loại vật dụng cần thiết thì đương nhiên là sung túc. Phần lớn tín đồ tụ tập ở nơi cách nguồn nước không xa, thiếu nước thì sống không nổi, mà có nơi đủ điều kiện trồng trọt thích hợp liền có thể bảo đảm để tín đồ được ấm no. Cho nên hoàn cảnh ở Mộc Hành cung gần như có thể thỏa mãn hết thảy những điều kiện cần thiết trong cuộc sống cho tín đồ.

Điều kiện tuyệt hảo như thế khiến số lượng tín đồ trong lãnh thổ của Mộc Hành cung gần như đã gấp năm lần Thủy Hành Cung. Nói cách khác, một Mộc Hành cung đạt được lợi ích gần như là gấp năm lần Thủy Hành Cung, chỉ cần cai quản một cái Mộc Hành cung thì đã thu được lợi ích lớn hơn nguồn thu hoạch của năm cái Thủy Hành Cung. Nghe nói bên Nhật Hành cung cũng không thua kém nơi nào đâu.

Trình Ngạo Phương có thể chiếm được địa phương như vậy thì đương nhiên là liên quan đến chuyện mụ là thân tín của Nhạc Thiên Ba. Mà Đào bà bà chiếm địa phương kém như vậy thì đương nhiên là cũng có nguyên nhân. Vốn là vào lúc trước, bà ta không đủ tư cách làm cung chủ, Tiên thánh Mục Phàm Quân có thể ban một chức cung chủ cho bà ta đã là ưu đãi và an ủi rồi, nếu tiếp tục kén cá chọn canh nữa thì sẽ khiến phần lớn người phẫn nộ, huống chi là Tiên thánh còn bảo vệ bà ta nhiều năm như vậy rồi.

Nhưng toàn thể khu vực Mộc Hành cung cũng được phân chia, chung quy là vẫn có vùng rất tệ, dù là ở đâu thì cũng không có khả năng nơi nào trong đó cũng có điều kiện giống nhau như đúc. Cho nên, không giống các thứ hạng trong Thủy Hành Cung tính từ Giáp Điện đến Quý Điện cũng chỉ là cho có, đến điện nào trong Thủy Hành Cung thì cũng không khác nhau là mấy, tên thứ hạng Giáp trong Mộc Hành cung lại thật sự là nơi tốt nhất. Cái điện này có số lượng tín đồ ngang ngửa với tổng số lượng tín đồ của cả chín điện có tiêu chuẩn hạng bét, nếu nói lại xuất hiện thêm một điện nữa, cái Trấn Giáp điện này cũng sẽ vượt qua Thủy Hành Cung nhanh thôi.

Vì cái gì mà Trình Ngạo Phương giữ trượng phu của nàng làm Điện chủ ở Trấn Giáp điện, dĩ nhiên là vì muốn người của mình có được vị trí tốt.

Vào lúc này, Trấn Quý điện mà Miêu Nghị sắp tiếp nhận chính là cái điện hạng bét nhất, Trấn Nhâm điện thì hơi tốt hơn một chút, có thể coi như một nửa điện thì cũng không sai rồi, nếu như xem đến điện có thứ hạng nhỉnh hơn một chút là Trấn Tân Điện thì có thể ngang với hai cái điện, nhưng Trình Ngạo Phương lại cố ý giao hai cái điện tồi nhất cho hắn.

Nhưng mà Miêu Nghị cũng đã thỏa mãn rồi. Lúc ấy thì hắn cũng chưa vượt qua Thanh Liên tu vi, có thể đồng ý cho một mình hắn thân cai quản hai điện lại kiêm thêm Hành tẩu thì đã là vinh hạnh đặc biệt rồi, đòi hỏi nữa là quá mức rồi, ít nhất thì đãi ngộ ở đây cao hơn khi ở Thủy Hành Cung nhiều.

Trong bụng đang lải nhải thì vẫn cứ lải nhải, ở ngoài mặt thì Miêu Nghị vẫn biểu hiện khách khí, nói:

- Miêu Nghị xin kính cẩn tuân theo pháp chỉ!

Hai tay của hắn đón lấy ngọc điệp pháp chỉ.

Sau khi Tình cô cô truyền chỉ thì cười nói:

- Xin chúc mừng Miêu điện chủ nhé! Cung chủ có lời giao cho ta truyền lại, cung chủ nói bộ phận nhân thủ bên Nhật Hành cung thừa ra nhiều ghế trống, đã phân phối một nửa thuộc hạ trong hai điện của ngươi qua đó rồi, tính từ thời điểm này đến tuế chước thì chỉ còn chưa đầy hai tháng, bảo ngươi lập tức nhậm chức để bố trí địa phương cho ổn đinh. Không được phép bỏ lỡ tuế chước, nếu không thì chắc chắn là sẽ bị nghiêm trị!

Miêu Nghị cung kính nói:

- Làm phiền Đại cô cô hồi bẩm cung chủ, cứ nói là ti chức đã ghi nhớ trong lòng!

- Thế thì tốt!

Tình cô cô xoay người về phía Đào Thanh Ly rồi chắp tay nói:

- Đào cung chủ, ta còn có việc cho nên sẽ không quấy rầy nữa. Ta phải đi trước đây, xin cáo từ!

Đào Thanh Ly vươn tay ra đưa tiễn, đưa mắt nhìn người ta từ trước vách núi Chu Lan bay vụt vào giữa bầu trời rồi biến mất, quay đầu lại để cùng với Tư Không Vô Úy nói nhiều câu chúc mừng cho Miêu Nghị.

Miêu Nghị tạ ơn rồi thì chắp tay nói:

- Cung chủ, ti chức có một yêu cầu quá đáng, muốn mang mấy tên thuộc hạ đã theo ta nhiều năm để cùng đến giữ chức trong Mộc Hành cung, không biết cung chủ có thể giơ cao đánh khẽ được không?

Đương nhiên là Đào Thanh Ly sẽ không ngăn trở, gật đầu mà cười tức là đáp ứng rồi.

Mùi vị chia lìa trong không khí hơi quá đậm rồi, Miêu Nghị nói giỡn để chuyển hướng câu chuyện:

- Lần trước có nghe Triệu Phi nói là cung chủ cùng Tư Không đang dự định tổ chức hôn lễ, đến lúc đó thì chớ quên thông báo cho ti chức biết, ti chức chắc chắn sẽ đến xin uống chén rượu mừng.

Tư Không Vô Úy cười gượng mà nói:

- Chỉ sợ là tạm thời không tiện để lo liệu cho chuyện hôn lễ, ngươi cũng không phải là không biết tình hình trước mắt ra sao.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.