Chương trước
Chương sau
Mọi người đều nhìn lẫn nhau, chuyện mà kẻ dưới không phục khi bọn họ làm Phủ chủ cũng là chuyện dự đoán được, nhưng về phần Thủy Hành Cung sẽ hơi náo nhiệt, có cái gì náo nhiệt chứ?

Mấy ngày sau, sau khi toàn bộ Thủy Hành Cung nhấc lên sóng to gió lớn, những chư vị có mặt ở đây vào lúc này mới hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Điện chủ là gì. Té ra là trong chuyện kết minh cùng Mộc Hành cung để đánh Nhật Hành cung, Thủy Hành Cung phải trả cái giá cao là một nửa ích lợi để đổi lấy cái kết minh nhục nhã ấy, Thủy Hành Cung đã cúi đầu xưng thần với Mộc Hành cung.

Thủy Hành Cung triệu tập chư vị Điện chủ lại để nghị sự, Miêu Nghị cáo ốm không đi, chỉ giải thích là bị thương nặng chưa lành.

Trong đại điện nghị sự của Thủy Hành Cung, tâm trạng của các Điện chủ đều có chút kịch liệt, bởi vì bị động chạm đến ích lợi đáng lẽ ra là phải thuộc về bọn hắn, có thể nói là quần chúng đang phẫn nộ.

Đào Thanh Ly kiên nhẫn giải thích, hỏi mọi người, nếu như không làm như vậy thì Mộc Hành cung dựa vào cái gì để kết minh với chúng ta, dựa vào cái gì mà buông tha cho Thủy Hành Cung chúng ta, cho chúng ta cơ hội để vượt qua nguy cơ lần này? Nếu không chịu được nhục nhã để có thể kết minh thì ở đây sẽ còn lại mấy người có thể sống sờ sờ mà đứng nói chuyện ở chỗ này?

Lý lẽ thì rất có lý, nhưng bị cướp đoạt đi nửa lợi ích của bản thân một cách tráo trợn thì ai mà chịu nổi chứ? Mọi người đương nhiên là đối chát lại, vì sao không nói sớm?

Ngụ ý là vì sao lại lừa gạt chúng tôi?

Cuối cùng thì Triệu Phi đứng dậy, phóng to giọng nói như để chờ mệnh lệnh của Đào Thanh Ly:

- Nếu như các vị Điện chủ đều khó chịu với chuyện này, nếu như các vị Điện chủ đều có lòng tin có thể đánh một trận với Mộc Hành cung, thì chúng ta đây liền xé bỏ ước định, cùng lắm thì liều một trận cá chết lưới rách với Mộc Hành cung, chư vị Điện chủ cảm thấy thế nào?

Lời này vừa nói ra, liên quan tới vẫn đề tính mạng thì mọi người lập tức im phăng phắc, không có người hưởng ứng, cũng không có người lên tiếng, thoáng cái cũng đã nghĩ thông suốt rồi, còn có một nửa ích lợi cùng vinh hoa phú quý vẫn còn nguyên, tóm lại là vẫn tốt hơn việc ném đi tính mạng của mình.

Chuyện đã xảy ra trong đại điện nghị sự của Thủy Hành Cung vẫn được Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy kể lại cho Miêu Nghị khi họ đến xem Miêu Nghị, Miêu Nghị cũng chỉ cười cho qua chuyện, tiếp tục không tham dự.

Nửa tháng sau, Mộc Hành cung đã lần lượt dẹp yên các nơi của Nhật Hành cung, Trình Ngạo Phương tự mình đến đô thành Ngọc Đô Phong để bái kiến Quân sử Nhạc Thiên Ba, Trình Ngạo Phương cũng không hổ là thân tín của Nhạc Thiên Ba, có thể đạt được pháp chỉ một mình chiếm giữ hai cung từ trên tay Nhạc Thiên Ba một cách thuận lợi, trở thành cung chủ danh chính ngôn thuận của cả hai cung.

Đại chiến của ba cung lần này có hơn mười vạn nhân mã tham gia, Đào Thanh Ly cũng không tránh được việc phải đến gặp mặt Quân sử ở Ngọc Đô Phong để khai báo mọi chuyện, nên cùng đi vơi Trình Ngạo Phương.

Khi Đào Thanh Ly trở về còn tuân mệnh Quân sử mà dẫn theo hai tên sứ giả, một tên là người trong thương hội, tên khác là đô đốc phủ Lan Hầu của đô thành, vậy mà hai người có địa vị phi phàm này lại trực tiếp đi Trấn Quý điện để bắt Từ Kính Tùng về thẩm vấn, còn náo loạn thương hội ở Trấn Quý thành đến mức gà bay chó chạy.

Điện chủ của Trấn Quý điện là Thân Hoài Tín cũng không biết Từ Kính Tùng bị quấn vào chuyện gì trong đó, Hành tẩu của một điện dưới quyền lại làm kinh động tới mức đại đô đốc của đô đốc phủ cùng người ở tầng lớp cao trong thương hội phải đích thân đến, có thể nói là khiến cho Thân Hoài Tín hãi hùng khiếp vía.

Dù sao thì Thân Hoài Tín cũng tận mắt nhìn thấy Từ Kính Tùng khi bị kéo ra đã bị Lan Hầu đánh cho gần chết, hành hạ đến không còn hình người nữa rồi, thậm chí là Lan Hầu cũng không cho một lời nhắn nhủ nào, liền trực tiếp mang Từ Kính Tùng đến đô thành, sau đó thì cũng không có người nào gặp lại Từ Kính Tùng nữa.

Dĩ nhiên là Miêu Nghị muốn nghe chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà Đào Thanh Ly cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ giải thích là Quân sử cho phép, để cho Thủy Hành Cung phối hợp với việc điều tra của Lan Hầu.

Chuyện liên lụy tới thương hội, bản thân Miêu Nghị lại là nửa thành viên của thương hội, hắn lại tìm đến Văn Phương để nghe ngóng tin tức, Văn Phương cũng không rõ chi tiết gì của chuyện đã xảy ra, chỉ là đã từng láng máng nghe được chuyện này liên quan đến sự kiện diễn ra vài chục năm trước - chưởng quỹ trước đây của thương hội ở Trấn Quý thành là Tô Yên Nhiên ra ngoài để làm việc thì đột nhiên bị mất tích một cách kì lạ, vốn là chuyện này đã qua, cấp trên thương hội cũng không truy cứu, không biết vì sao mà lần này lại lôi chuyện đó ra để điều tra.

Miêu Nghị có chút nghi ngờ, chỉ với lá gan của Từ Kính Tùng mà lại dám hạ độc thủ với người trong thương hội sao?

Nhưng mà rất nhanh thì thương hội của Tiên Quốc đã xảy ra một chuyện lớn, khiến cho toàn thể giới Tu hành phải chú ý.

Hô Duyên Thái Bảo - người chấp chưởng thương hội của Tiên Quốc đã hoàn toàn buông tha cho quyền to trong thương hội, để lại cho năm tên đệ tử khác của Tiên thánh Mục Phàm Quân chia nhau quản lý các bộ phận thuộc về thương hội, ngay sau đó thì mấy trăm tên thân tín bên trong thương hội đã đi theo Hô Duyên Thái Bảo nhiều năm đều bị chém giết. Tiếp theo đó, tất cả quan phủ thuộc địa phương ở các vùng trong Tiên Quốc đã tổ chức một loạt hành động có quy mô lớn hướng vào đệ nhất gia tộc của Tiên Quốc - Hô Duyên thế gia, khám xét nhà cửa của người trong dòng họ Hô Duyên, tịch thu tất cả tài sản để cho vào thương hội, mà mấy vạn con cháu của Hô Duyên Thái Bảo thì không phân biệt nam nữ già trẻ cũng đều bị hốt gọn vào một mẻ, bắt bỏ vào 'Thành Nguyện phủ', bị trở thành tín đồ mất đi tự do. Có thể nói là chỉ trong nháy mắt, từ một đại gia tộc hiển hách nhiều năm, hưởng hết vinh hoa phú quý đã ngã vào vực sâu, từ nay về sau phải làm trâu làm ngựa, khiến cho người ta thổn thức không thôi.

Lập tức, lời đồn đãi trong giới Tu hành lan ra bốn phương, nói gì đó như là Hô Duyên Thái Bảo mưu đồ làm loạn muốn mưu triều soán vị, ý đồ giành lấy bảo tọa của Tiên thánh. Nhưng mà người minh mẫn cũng biết chuyện này là không có khả năng xảy ra, Hô Duyên Thái Bảo cũng không có thực lực kia để chống lại năm thánh khác, cho dù mưu triều soán vị thành công, chỉ sợ tiếp theo chính là lúc mất mạng, Hô Duyên Thái Bảo không ngu đến mức như vậy.

Lại là Từ Kính Tùng, lại là thương hội của Tiên Quốc, còn liên quan tới Hô Duyên gia, dù ít hay nhiều thì Miêu Nghị cũng đều dính líu tới những thứ này, trong lòng hắn nhen nhóm lên ngọn lửa hoài nghi đang cháy âm ỷ, sẽ không liên quan đến hắn chứ?

Không biết sao lại không có người nói chân tướng cho hắn biết, hắn cũng chỉ có thể đoán mò trong nghi ngờ.

Có những chuỗi sự kiện liên tiếp diễn ra khi những dư âm của đợt sóng trước vẫn chưa dưng lại, đích thân Tư Không Vô Úy chạy tới Trấn Giáp điện, khi tìm thấy Miêu Nghị thì thở dài một tiếng rồi nói:

- Mộc Hành cung đã phái người đến để giao pháp chỉ bổ nhiệm cho ngươi, người đang ở trong cung, cung chủ gọi ngươi tới gặp!

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.