Miêu Nghị sững sờ một chút, rất nhanh thì hiểu rõ trong lòng. Lúc này là khoảng thời gian mà những người phía dưới đang rầm rĩ đắng lòng, bây giờ mà ngươi tổ chức hôn lễ, có lẽ ở ngoài mặt thì người ta cứ chúc phúc một cái nhưng khi quay lưng lại thì không biết sẽ mắng té tát ra sao, quả thật là quá không thích hợp để lo liệu việc cưới xin cho tử tế.
Sau khi đôi bên lại bàn bạc một chút về việc qua lại giữa địa bàn của các bên, đôi vợ chồng dõi theo hình bóng của Miêu Nghị vụt qua bầu trời mà đi.
Đào Thanh Ly thu hồi ánh mắt rồi nhìn vào Tư Không Vô Úy đã im lặng thật lâu, có chút buồn bã chán nản mà nói:
- Từ Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội đến Thủy Hành Cung, các ngươi vẫn luôn cùng tiến cùng lùi, là ta đã làm liên luỵ đến các ngươi.
Trong lòng nàng cũng hiểu rõ, nếu không bị vướng bởi bản thân nàng thì sợ rằng người ra đi sẽ không chỉ có mỗi mình Miêu Nghị thôi đâu.
Tư Không Vô Úy cười hề hề, vươn tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng một cách 'Hào sảng' rồi trực tiếp kéo vào trong ngực mình, lắc đầu nói:
- Tư Không ta có thể có cung chủ bồi ngủ, đã là được lợi rồi.
Đào Thanh Ly thẹn thùng cắn môi, đấm y một cú, rồi lại nghe Tư Không Vô Úy thở dài:
- Ta thì được lợi, không bị tổn hại gì, chỉ là làm liên lụy tới Triệu Phi... Để hôm nào đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2414215/chuong-602-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.