Chương trước
Chương sau
Miêu Nghị sững sờ một chút, rất nhanh thì hiểu rõ trong lòng. Lúc này là khoảng thời gian mà những người phía dưới đang rầm rĩ đắng lòng, bây giờ mà ngươi tổ chức hôn lễ, có lẽ ở ngoài mặt thì người ta cứ chúc phúc một cái nhưng khi quay lưng lại thì không biết sẽ mắng té tát ra sao, quả thật là quá không thích hợp để lo liệu việc cưới xin cho tử tế.

Sau khi đôi bên lại bàn bạc một chút về việc qua lại giữa địa bàn của các bên, đôi vợ chồng dõi theo hình bóng của Miêu Nghị vụt qua bầu trời mà đi.

Đào Thanh Ly thu hồi ánh mắt rồi nhìn vào Tư Không Vô Úy đã im lặng thật lâu, có chút buồn bã chán nản mà nói:

- Từ Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội đến Thủy Hành Cung, các ngươi vẫn luôn cùng tiến cùng lùi, là ta đã làm liên luỵ đến các ngươi.

Trong lòng nàng cũng hiểu rõ, nếu không bị vướng bởi bản thân nàng thì sợ rằng người ra đi sẽ không chỉ có mỗi mình Miêu Nghị thôi đâu.

Tư Không Vô Úy cười hề hề, vươn tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng một cách 'Hào sảng' rồi trực tiếp kéo vào trong ngực mình, lắc đầu nói:

- Tư Không ta có thể có cung chủ bồi ngủ, đã là được lợi rồi.

Đào Thanh Ly thẹn thùng cắn môi, đấm y một cú, rồi lại nghe Tư Không Vô Úy thở dài:

- Ta thì được lợi, không bị tổn hại gì, chỉ là làm liên lụy tới Triệu Phi... Để hôm nào đó thì ta sẽ nói chuyện trực tiếp vơi Miêu Nghị, nếu có cơ hội thích hợp liền bảo hắn kéo Triệu Phi ra khỏi nơi này thôi, đến lúc đó thì ngươi không nên ngăn trở, được không?

- Ta sẽ không ngăn trở, chỉ là nếu như bọn hắn đều đi rồi, trong đám thủ hạ của ta thì quả thật là không có kẻ nào dùng được trong lúc nhất thời đâu.

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi! Mặc dù Tư Không Vô Úy ta là kẻ thô lỗ, nhưng trong lòng ta vẫn hiểu rõ một số việc. Miêu Nghị trọng tình nghĩa, ngươi không làm chuyện có lỗi với hắn thì hắn cũng sẽ không chuyện có lỗi với ngươi. Nhưng nếu như ngươi chuyện có lỗi với hắn, hắn cũng sẽ không khách khí, chuyện gì cũng đều làm được. Triệu Phi sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng một khi đã tin tưởng thì nhất định sẽ làm bạn bằng cả tấm lòng. Cho dù hai người này rời đi, chỉ cần chỗ của ta xảy ra chuyện, bọn họ sẽ không ngồi nhìn thờ ơ đâu, cho nên chúng ta cứ mong đợi bọn hắn có thể càng lăn lộn càng tốt là đủ rồi, đến lúc đó thì ta liền mặt dày mày dạn đi tìm bọn họ để được thơm lây.

Đào Thanh Ly đột nhiên chuyển hướng chủ đề ra xa vạn dặm, hỏi:

- Trong ba người các ngươi, ngoại hình của hai người bọn họ đều đẹp mắt hơn ngươi, năng lực cũng không kém ngươi, ngươi có biết vì sao mà ta lại vẫn cứ nhìn trúng ngươi hay không?

Chuyện này cũng vẫn luôn khiến Tư Không Vô Úy khó hiểu, không khỏi hỏi:

- Rốt cục cũng chịu nói rồi, vì cái gì vậy?

Đào Thanh Ly mỉm cười nói:

- Giống như ngươi nói đó, Triệu Phi sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác, khiến cho người ta cảm thấy xa cách. Mà Miêu Nghị người này thì khiến cho người ta cảm giác hắn sẽ không dành tâm tư của mình cho nữ nhân, trong phần lớn thời gian thì ánh mắt kia của hắn cứ khiến ta có cảm giác là hắn xem nữ nhân cũng không khác gì với nam nhân, cứ như không biết tình yêu giữa nam nữ là thứ gì, đoán chừng loại nữ nhân thường thấy sẽ rất khó để có vị trí trong tim của hắn, rất khó để đi vào trong lòng của hắn. Mà Tư Không Vô Úy ngươi lại bất đồng, dễ dàng thân cận.

Tư Không Vô Úy liếc xéo nàng một cái rồi nói:

- Ngươi muốn nói là ta dễ bắt nạt chứ gì?

- Không có, ta nói thật đó, là trực giác của nữ nhân.

- Trực giác gì chứ, rõ ràng là đang nói ta dễ bắt nạt, là cung chủ thì giỏi lắm sao? Để gia pháp của Tư Không gia hầu hạ cho biết tay một lần!

Tư Không Vô Úy trực tiếp bế bổng nàng lên để đi, khiến nàng phải ngỡ ngàng hô lên...

Trở lại Trấn Giáp điện, Miêu Nghị tìm đến Yêu Nhược Tiên, bảo hắn chuyển ổ.

- Lại dọn nhà sao?

Yêu Nhược Tiên chắp tay sau lưng, quan sát Miêu Nghị từ trên xuống dưới.

- Tiểu tử ngươi có thể yên ổn một chút được không? Lần này lại chuyển đi đâu nữa?

Tuyết Nhi đang ở một bên thì cười hì hì mà nói:

- Cha! Đại nhân đã nhận được pháp chỉ bổ nhiệm từ Mộc Hành cung, chuẩn bị đến Mộc Hành cung để đón nhận chức Điện chủ cai quản Trấn Nhâm điện cùng Trấn Quý điện, đại nhân bây giờ đã là Điện chủ của cả hai điện kiêm Hành tẩu ngồi bên cung chủ của Mộc Hành cung.

Thiên Nhi ở một bên cũng ý cười đầy mặt, đại nhân lại thăng chức rồi, hai người các nàng dĩ nhiên là cũng theo đó mà được nước nổi thuyền lên, đương nhiên là cũng cùng cao hứng.

- Điện chủ của cả hai điện kiêm Hành tẩu của một cung...

Yêu Nhược Tiên trợn mắt há hốc mồm mà nói:

- Thật hay giả thế?

- Là thật hay giả thì cứ đi là biết, ông không chuyển ổ cũng không được đâu, chút nữa sẽ có người tới đây để nhận lại. Ta không thể nói đi thì cứ đi, còn có việc phải xử lý, lão yêu quái, ông cũng chuẩn bị sớm đi!

Miêu Nghị ném ra mấy câu, thông báo xong thì đi rồi.

Ngay tức khắc, Yêu Nhược Tiên nhìn về phía hai nữ, ánh mắt ra vẻ hỏi thăm cùng xác nhận. Hai nữ gật đầu lia lịa, tỏ vẻ là thật đó, không lừa ngươi đâu.

- Tiểu tử này... Lại thăng chức, bò lên thật là nhanh đó...

Yêu Nhược Tiên nghi ngờ mà lẩm bẩm, ánh mắt của lão trở nên có chút hoảng hốt, nhớ về năm xưa - khi mới gặp gỡ ở Tinh Túc Hải, mới đây thôi vẫn còn là một Động chủ Bạch Liên tam phẩm nhỏ bé, hình như là vẫn chưa tới hai trăm năm đâu, thế mà nay cũng đã là chủ nhân của cả hai điện rồi...

Mấy ngày sau, bọn Trần Phi mấy người bị triệu tập tới đây một lần nữa, Miêu Nghị chỉ hỏi bọn hắn có nguyện ý cùng hắn đi hay không.

Lúc này nhóm người Trần Phi mới hiểu rõ nguyên nhân mà Điện chủ bảo bọn họ tạm thời nhẫn nại trước đã, không cần gây mâu thuẫn gì với kẻ dưới cả, thì ra là được thăng chức nên phải rời khỏi đây, đương nhiên không muốn đắc tội với người ta.

Người bình thường cũng khó mà đụng đến loại chuyện tốt được gà chó lên trời theo như thế này, mười người này ngoài vui vẻ ra thì vẫn chỉ có vui vẻ, dĩ nhiên là không nói hai lời tỏ vẻ nguyện ý đi theo hắn.

Tất cả các chuyện kế tiếp thì đương nhiên đều không có vấn đề gì, mười người trở về một cách nhanh chóng để chuẩn bị cho việc giao nộp quyền.

Sau khi giao nộp quyền xong xuôi, mười người mang theo nữ quyến, liên tục quất roi thúc ngựa lao một mạch đến lãnh thổ Mộc Hành cung.

Mà Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy thì đích thân tới đưa tiễn, mang hộ Diêm Tu theo, đưa thẳng đến Trấn Quý điện của Mộc Hành cung.

Tuy rằng địa bàn của Trấn Quý điện cùng Trấn Nhâm điện không thuộc hạng tốt nhất ở Mộc Hành cung, nhưng lại là nơi gần nhất với Mộc Hành cung. Không biết có phải là do Trình Ngạo Phương đã nghĩ đến chuyện Miêu Nghị thân kiêm Hành tẩu vào thời điểm muốn bổ nhiệm hắn hay không.

Việc chọn điện nào trong hai điện làm trụ sở cho Điện chủ đều không hề gì với Miêu Nghị cả, nhưng Thiên Nhi và Tuyết Nhi lại khá là chú ý, đó sẽ là nhà ở lâu dài cho chính mình trong tương lai mà, dự định sẽ chọn nơi có hoàn cảnh tốt hơn giữa hai điện này, kiến nghị Miêu Nghị lại đến Trấn Nhâm điện để xem xét một chút.

---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.